“Ừm, đi thôi. Đi tìm cho ra vì cái gì đám người trên kia có thể sống vui vẻ bình yên còn 185000 người chúng ta lại trở thành vật cho người ta thí nghiệm.”
Chân Tạ Hoài Du chỉ qua một đoạn thời gian ngắn đã khôi phục hoàn toàn. Cậu và Cố Lãng theo lối đi mà đám người kia nói, đi vào một loại thang máy chuyên dụng xuống nơi sâu hơn của lòng đất. Trước khi đi, Tạ Hoài Du tặng cho bọn họ một chút lửa, để họ tận hưởng nổi đau dày vò thân xác mà họ vẫn luôn làm với những người bị đem đi làm thí nghiệm như thân phận của cậu và hắn.
Hành lang chật hẹp ẩm ướt dưới lòng đất tạo cho người ta cảm giác vô cùng bức bối khó chịu. Cố Lãng bình tĩnh nói xạo bản thân không nhìn thấy gì nên sợ hãi muốn nắm tay cậu đi. Tạ Hoài Du nào nhớ tính cách tên này ra sao, nghe hắn nói vậy không chút nghi ngờ đưa tay cho hắn nắm, hai người đi cùng nhau trên lối mòn chặt hẹp tìm kiếm địa điểm họ muốn tới.
Khu 200 mà bọn người kia từng nhắc đến.
- -----------------=----------------------
“Âm thanh ồn ào chết tiệt này là ai làm ra vậy?”
Võ Minh Hạo vỗ vỗ vào đầu của mình muốn tống khứ âm thanh thông báo của hệ thống ra bên ngoài.
Chắc chắn có người muốn phá hắn nên mới khiến hắn gặp ảo giác giữa ban ngày đây mà.
Võ Minh Hạo buồn bực nhấc máy gọi điện cho một người.
“Liễu Ngọc, cô chết ở đâu rồi? Cấp trên yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547917/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.