Tạ Hoài Du nhếch khóe môi thầm nói trong lòng.
Mọi người làm tốt lắm.
Ngoài mặt lại lạnh lùng nhìn một đám người đang bị chôn chân tại chỗ, mở to đôi mắt nhìn bọn cậu, nói: “Cuối cùng cũng đến lúc đơn phương tàn sát rồi.”
Đám người kia bất động muốn mắng muốn đánh đều không được, chỉ có thể dùng ánh mắt hung tợn nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống Tạ Hoài Du. Cố Lãng từ xa đi đến chắn trước người bạn nhỏ nhà mình, không muốn cho mấy ánh mắt ác độc của đám người đó nhìn đến cậu.
Hắn đưa tay chạm nhẹ vào vết thương trên má cậu, nhỏ giọng dịu dàng nói: “Du Du, em nghỉ ngơi một chút để anh giải quyết bọn họ có được không?”
Khuôn mặt Tạ Hoài Du nóng lên trước hành động nhẹ nhàng, ấm áp của hắn, cậu cũng không phản đối như mọi khi, gật đầu đồng ý để hắn giải quyết đám người đó thay cậu. Tạ Hoài Du cố nhấc chân trái của mình lên từ từ lùi về phía sau để hắn tiện hành động.
Tạ Hoài Du đã hiểu rõ người này hơn rất nhiều, hắn chỉ là nói cho cậu biết hắn muốn làm gì, còn cậu có đồng ý hay không thì hắn vẫn sẽ làm mà thôi.
Cố Lãng quay lưng lại với cậu, ánh mắt hắn nhìn bọn người kia lạnh lùng đến cực điểm, cây thương vàng đạo cụ đặc trưng của người chơi No1 vẫn đang nhỏ máu, nó thèm khát máu tươi, mà hiện tại chính là lúc bữa tiệc của nó bắt đầu.
Cố Lãng ra tay rất nhanh, chỉ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547908/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.