Mùa đông này thực lạnh, lạnh được mức Lý Thương Mạc hoài nghi có phải ông trời nhằm vào anh hay không.
Cả ngày ở bên trong cửa hàng giả làm thần tài, Lý Thương Mạc tích góp từng tí một sự oán giận của thế giới này, nhất là gấu trẻ em (*) đấy.
(*) chỉ bọn trẻ con nghịch ngợm
Trên khăn trùm đầu là khuôn mặt cười tủm tỉm của thần tài, nhưng mà ở bên trong khăn trùm đầu lại là một gương mặt trời sinh không thể yêu.
Bởi vì là lễ mừng năm mới, cũng không có người quản mấy người "con rối" bọn họ, Lý Thương Mạc nói một tiếng với đồng nghiệp làm thêm, sau đó ăn mặc quần áo thần tài đi ra khỏi cửa hàng.
Muốn hút điếu thuốc.
Tuy mang theo khăn trùm đầu rất dễ làm người khác chú ý, nhưng Lý Thương Mạc cũng không muốn lấy xuống.
Vẫn cần mặt mũi nha, sợ đụng phải người quen, mặc dù biết đụng phải người quen cũng không có gì quan trọng, lao động lại không mất mặt, công việc chẳng phân biệt đủ loại khác biệt, nhưng lòng tự trọng của người đàn ông vẫn sẽ tra tấn anh.
Nửa năm này Lý Thương Mạc đã làm đủ loại công việc, phải trả tiền, phải nuôi sống bản thân, cho nên chỉ cần có thể kiếm tiền, không phải chuyện phạm pháp anh đều làm, công việc cơ cực bẩn thỉu đều tiếp. Nói thật, ngay cả hát ca khiêu vũ đều không có thời gian luyện tập.
Mỗi ngày đều bởi vì bôn ba kiếm sống, ở đâu còn có tư cách theo đuổi ước mơ?
Thỉnh thoảng Lý Thương Mạc hoài nghi, chẳng lẽ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-nho-thanh-nghien/185054/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.