C
Ánh mắt Lý Thương Mạc có loại lực xuyên thấu, lợi hại lại bá đạo. Lần đầu tiên có người chỉ là dùng một ánh mắt lại khiến cho Diêu Bảo Châu có cảm giác bị lột sạch.
Rõ ràng là tên lưu manh, nhưng lại không biết sự sắc bén đến từ nơi nào, như thể cao tăng tu hành, muốn tới thu phục yêu quái ngàn năm là cô, vừa ra tay đã khiến cô không có chỗ nào che dấu, lẩn trốn.
Diêu Bảo Châu bị Lý Thương Mạc nhìn nổi cả da gà.
Ánh mắt anh là sao?
Không hiểu sao tim đập rộn lên, Diêu Bảo Châu lần đầu tiên bị một người đàn ông nhìn đến căng thẳng, phải biết rằng trước nay cô chưa từng biết sợ là gì.
Nhưng mà hiện tại Diêu Bảo Châu cũng không định nhận mình sợ.
Diêu Bảo Châu cũng nhìn thẳng Lý Thương Mạc, không tránh né, hai người nhìn nhau, khiến cho người bên cạnh đều cảm thấy có chút kỳ quái. Vợ chồng giáo sư Giang nghi hoặc liếc nhau một cái, không rõ vì sao mọi người đang nói chuyện vui vẻ, Tiểu Giang và tiến sĩ Diêu lại bỗng nhiên xuất hiện bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Bọn họ đang muốn mở miệng hỏi, nhưng lúc này, bàn khác lại bỗng nhiên có người cất tiếng hát.
Người hát thu hút tất cả sự chú ý của mọi người, Lý Thương Mạc mới thu lại ánh mắt trên người Diêu Bảo Châu, quay đầu nhìn về phía tiếng hát truyền đến.
Bầu trời đã sớm tối đen, sa mạc không giống trong thành phố có đèn neon, đến buổi tối thật sự tối đến mức không thấy được năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-nho-thanh-nghien/185053/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.