Trên đời này tất cả đều không hề có cảm giác thần thánh.
Thơ ca, lãng mạn, ước mơ, chỉ cần bạn hé miệng biểu đạt, tất cả đều là tầm thường đấy.
Những chuyện lặt vặt kia xuất hiện trong TV, xã giao truyền thông, tiên phong văn hóa ở bên trong tiết mục trên mạng, bình luận đứng đầu, cũng đều tầm thường, kể cả ở bên trong video phát trực tiếp lấy lòng mọi người cũng chả có gì cao quý.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, Lý Thương Mạc chợt phát hiện, tất cả đều không hề cao quý.
Lúc mười mấy tuổi, còn tin tưởng ước mơ, một lòng nhiệt huyết, trong lòng có tin tưởng, cho nên chưa từng sợ bất cứ gian nan hiểm trở, kết quả lảo đảo đi tới bước này, nên lấy được đều đã nhận được, song nhìn lại phát hiện mình bất tri bất giác đã chệch đường ray, cái gì tín ngưỡng, ước mơ, chỉ là dùng để an ủi mình, ý nghĩa tốt cho hành vi của mọi người.
Khi Lý Thương Mạc phát hiện hoá ra con người cần phải tìm một ý nghĩa để giải thích cho tất cả hành vi, tất cả đều trở nên không còn có ý nghĩa.
Trên đời này tất cả đều không có cảm giác thiêng liêng thần thánh.
Diêu Bảo Châu nghe được Lý Thương Mạc nói như vậy cũng không bất ngờ, nhíu mày nói: "Đúng vậy, vốn trên đời này không có gì có cảm giác thần thánh, thần đã sớm chết rồi."
"Tôi không phải ý kia... Tôi không nói đến chuyện của thần." Lý Thương Mạc cảm thấy rất khó giải thích tâm trạng của mình.
Tất cả đều là hư vô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-nho-thanh-nghien/1498141/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.