Lúc Khúc Dĩ Phồn đến KTV Sao Trời, vừa khéo nhìn thấy một người con trai trẻ tuổi trên tay cầm hoa, quà tặng và nhiều thứ khác nữa, nhanh chóng dừng xe, hỏi rõ ràng vị trí ghế lô của Ôn Phi, đi lên lầu ba.
Triệu Nguy mất gần một tiếng để chuẩn bị tốt hoa tươi cùng quà tặng, còn một cái hộp nhỏ bên trong đều là đủ loại chocolate, một bó hoa mười chín bông hồng giấu sau lưng, hầu như tất cả người mới của câu lạc bộ đều biết cậu ta thích Ôn Phi.
Vài anh em đều ủng hộ cậu ta nên cậu ta mới dám gọi điện đến radio thổ lộ, sau đó nghe ý kiến của người dẫn chương trình, mua quà tặng đến đây.
Ôn Phi nhìn mấy người trên ghế lô đột nhiên bước ra ngoài nhưng cô chỉ cảm thấy bọn họ cùng nhau đi vệ sinh thôi, đèn trong ghế lô đột nhiên bật sáng, bật sáng tất cả nên có chút chói mắt. Ôn Phi đưa tay ra che mắt lại, một đoàn người bắt đầu ầm ĩ, cô đưa mắt nhìn về phía đoàn người ngoài kia.
Chỉ thấy mặt Triệu Nguy hồng hồng bước về phía cô, trái tim Ôn Phi đột nhiên nhảy lên, mí mắt cùng khóe miệng có chút run rẩy, cô chỉ thấy Triệu Nguy đang cầm bó hoa đi về phía cô trong sự thúc giục của đám người.
"Đàn chị..." Cậu ta mới vừa mở miệng thì một nam sinh khác vỗ đầu cậu ta: "Sao gọi là đàn chị chứ, ngu ngốc!"
Triệu Nguy hiểu rõ gật gật, cười ha hả: "Vậy... Ôn Phi, anh, anh thích em, làm bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250575/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.