Sau khi nói ra hai chữ không được, tất cả người nghe đều thấy sửng sốt, trợ lý phát thanh vừa ngẩng đầu thì bạn học Triệu phía đối diện đã rất kinh ngạc: "A?"
Khúc Dĩ Phồn hoàn hồn, ho khan một tiếng nói: "Ý của tôi là nếu mà bạn tùy tiện như thế thì không được đâu, nhất định phải chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo, hoa tươi, quà tặng và nhiều thứ khác nữa hơn nữa thời gian phải thật đặc biệt, ví dụ... Đêm khuya mười hai giờ trước khi chuyển sang ngày mới đấy, lời tỏ tình vào lúc cuối cùng của ngày cũ mới lãng mạn."
Bạn học Triệu bừng tỉnh ngộ, tất cả người nghe đều vui vẻ gật đầu, trợ lý phát thanh cẩn thận lau mồ hôi trên trán, khóe mắt Khúc Dĩ Phồn giật giật, giọng nói bình thản nói: "Bài kế tiếp "I Love You", được tặng cho tất cả phụ nữ đang được yêu thương."
Âm nhạc vừa vang lên được một lúc, Khúc Dĩ Phồn liền tắt micro đi, cầm lấy áo khoác để trên ghế vội vã ra ngoài, trợ lý phát thanh đột nhiên đứng lên, kéo lấy cánh tay Khúc Dĩ Phồn: "Anh Even đi đâu vậy?!"
"Ngăn lại một thông báo vô nghĩa!" Khúc Dĩ Phồn rút tay về, mặc áo khoác, đóng cửa, vị trợ lý phát thanh kia nhất thời đứng yên tại chỗ, bất đắc dĩ gãi đầu, cũng may đây là cuộc gọi cuối cùng ngày hôm nay rồi, bằng không hắn cũng không biết phải giải quyết như thế nào.
Khúc Dĩ Phồn cũng không thèm để ý đến các đồng nghiệp nữ đang chào mình trên đường, một đường đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250574/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.