Mùi rượu trên người của Khúc Dĩ Phồn còn rất nồng, hai tay anh dùng sức chống đỡ bản thân, thoải mái xoay người đứng bên cạnh giường, sau đó đưa tay nắm lấy mũi của Ôn Phi, dùng một giọng điệu cưng chiều mà anh còn không thể nhận ra nói: "Đi, từ từ đứng lên đi... Quả nhiên vẫn là dựa vào anh bằng không với cái thân thể này làm sao mà em có thể an toàn sống đến bây giờ chứ?... Chậm một chút, đầu ngẩng lên, anh giữ mũi cho em, không cần đưa tay lên, đừng lộn xộn! Mang giày đi theo anh."
Hai tay Ôn Phi không biết để đâu xấu hổ ngẩng đầu dùng ngón chân sờ soạng tìm vị trí giày của mình, mang giày ngẩng đầu đi về phía trước, cô ngẩng đầu như vậy vừa khéo có thể thấy được sườn mặt của Khúc Dĩ Phồn, nhìn thấy mặt anh từ bên dưới.
Ôn Phi không nói rõ được tâm trạng cô như thế nào, cô hôn trộm Khúc Dĩ Phồn bị phát hiện chỉ là Khúc Dĩ Phồn cũng không có làm như những gì cô tưởng tượng lúc trước, mà không ngờ anh lại hôn ngược lại cô, còn không phải hôn như bình thường mà hôn sâu hơn một chút.
Khúc Dĩ Phồn đưa Ôn Phi tới nhà vệ sinh, lấy tay thấm một chút nước lau sạch mặt cho cô, bởi vì vừa nãy nằm nên máu mũi của cô chảy một đường đến tai. Nước có chút lạnh, Ôn Phi liền run lên, Khúc Dĩ Phồn bây giờ mới nhìn cô một cái, ánh mắt thư thái chắc là mới tỉnh rượu: "Em muốn nói gì?"
Ôn Phi không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250571/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.