Ngày hôm sau, Khúc Dĩ Phồn về nhà thay quần áo tiếp tục đến lớp, động tác rất nhẹ nhàng. Nếu Dương Uyển không nhìn thấy quần áo của Khúc Dĩ Phồn trong phòng tắm thì sẽ không phát hiện cậu đã về. Sau khi Ôn Phi trở về từ bệnh viện ngày hôm đó, tường thuật lại toàn bộ lí do thoái thác của Khúc Dĩ Phồn với Dương Uyển xong thì không hề quan tâm đến Khúc Dĩ Phồn nữa.
Hai ngày sau, bệnh tình của Vu Tuệ Tuệ thuyên giảm, đã có thể đến trường. Khi Ôn Phi nhìn thấy cô ta thì sắc mặt của cô ta đã có chút hồng hào, đứng bên cạnh cô ta là Khúc Dĩ Phồn lại có sắc mặt không tốt. Ôn Phi lo lắng cho Khúc Dĩ Phồn nhưng cô đang giận Khúc Dĩ Phồn nên không định để ý đến cậu.
Ngày mai là kỳ thi tuyển sinh đại học, khi Khúc Dĩ Phồn nói lời chia tay với Vu Tuệ Tuệ, cậu cảm thấy cả người đau không chịu được, mọi thứ trước mắt đều là hoa, nhiệt độ cơ thể vẫn đang tăng lên nhưng những gì cảm nhận được lại là lạnh.
Tối đó, Khúc Dĩ Phồn ngất xỉu ngay khi về đến nhà. Lục Tiểu Vân nắm tay Ôn Phi vội vã đến nhà Khúc Dĩ Phồn. Chủ hai gia đình đều đã đi công tác vắng nhà mất mấy ngày, Dương Uyển khóc sưng húp cả mắt.
Lục Tiểu Vân sờ Khúc Dĩ Phồn đang nằm trên sofa cau mày mê sảng, sau đó lập tức rút tay về: "Ôi, sao thằng nhỏ này lại thành thế này vậy? Cuộc thi ngày mai phải làm sao đây?!"
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250511/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.