Khúc Dĩ Phồn thấy thầm buồn cười trong lòng, Hồ Khải nói “Thực ra chính là Lương Kỳ lớp 12-9”, nhân phẩm Lương Kỳ không tệ, chơi bóng cũng không đến nỗi nào, là một đối thủ rất tốt trên sân, thành tích học tập ngày thường cũng không thê thảm như những người khác, trông bề ngoài Lương Kỳ cũng lịch sự, đẹp trai, Lương Kỳ cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm không được, cậu ấy là nam!
Ôn Phi là nữ, là một cô gái mới mười lăm, mười sáu tuổi, tối thế này, cho dù có bạn nam đưa cô về nhà thì cũng phải là Khúc Dĩ Phồn, không phải Khúc Dĩ Phồn thì cũng phải là người có thể tin tưởng, chắc chắn không có ý đồ gì với Ôn Phi như Hồ Khải.
Khúc Dĩ Phồn mở cái ô màu đen to ra, nhanh chóng đi về nhà, điều khiến cậu buồn bực chính là Ôn Phi quen biết Lương Kỳ từ lúc nào mà cậu cũng không biết, nếu như không phải hôm nay trời mưa to, cậu định về nhà với Ôn Phi thì chắc là mãi không phát hiện ra được.
Khúc Dĩ Phồn thầm nghĩ về sự thay đổi của Ôn Phi mấy ngày gần đây, cũng có lần nghi ngờ có phải cô đang yêu sớm hay không, bây giờ thế này, không phải đối tượng yêu sớm là Lương Kỳ đó chứ? Cái tên kém cỏi chiều cao không có, mặt mũi không được, điều kiện gia đình không ổn, mà học hành cũng chẳng ra sao, Lương Kỳ đó?
Khúc Dĩ Phồn càng chạy càng nhanh, phần quần dưới đầu gối đã ướt hết, trong giày toàn là nước, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250503/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.