Lúc bốn cô gái đi ra, Khúc Dĩ Phồn và những người khác đã chờ ở bên ngoài, Ôn Phi chỉ liếc mắt nhìn về phía Khúc Dĩ Phồn một cái rồi nhanh chóng nhìn qua chỗ khác, hơi cúi thấp đầu xuống không nói gì, gương mặt ửng đỏ lên như không thể đỏ hơn được nữa.
Đinh Kỳ đứng bên cạnh cô, thấy dáng vẻ đó của cô hơi kỳ lạ, bèn nhìn qua phía Khúc Dĩ Phồn, sau đó cô ấy cũng cúi đầu cái rụp thật mạnh, cảm thấy có một dòng nhiệt trong mũi đang quấy phá, cuối cùng cô ấy không bị chảy máu mũi nhưng cô ấy cam đoan hôm nay không dám nhìn thêm cái nào.
Khúc Dĩ Phồn hay vận động, cơ bắp nên có trên người cũng đã hình thành lên đường nét, dáng vẻ nhất định, làn da màu kiều mạch, chiều cao hơn mét tám, cậu ngồi trên ghế duỗi thẳng hai đôi chân nhỏ dài ra, sáu múi bụng như ẩn như hiện, cậu hơi cúi đầu xuống nghịch điện thoại, quần bơi bó sát trên người, dậy thì thật thành công.
Ôn Phi là người có vóc dáng cao nhất đám con gái, đồ bơi che gần hết người, áo T-shirt tay lỡ, vạt áo rộng rãi, nhưng đôi chân dài trắng như tuyết không giấu đi được, đi chân trần ra so với không mặc gì còn có một chút khiến người ta suy nghĩ nhiều.
Vu Tuệ Tuệ đứng im một chỗ như bông hoa lạnh lùng kiêu ngạo, vẻ mặt hững hờ, Khúc Dĩ Phồn nghe thấy tiếng có người đến thì ngẩng đầu lên nhìn Vu Tuệ Tuệ một cái trước, sau đó ánh mắt rơi lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250487/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.