Năm năm trước, bà nội Mạc Lâm sinh bệnh, chữa không hết, chỉ có thể từ từ chăm sóc. Tâm trạng của người già rất quan trọng, bác sĩ nói với Mạc Lâm như thế.
Mạc Lâm biết bà nội luôn lạc quan nhưng vẫn giữ quan niệm truyền thống, từ lúc bị bệnh, chuyện bà nội lo lắng nhất là chuyện cá nhân của Mạc Lâm.
“Ba cháu mất sớm, mẹ cháu cũng có gia đình khác rồi, không quan tâm cháu. Nếu bà đi nữa, cháu chỉ còn một mình. Cũng không có ai chăm sóc cháu, không ai bên cạnh cháu…”
Bà nói một hồi như vậy sẽ khóc, là thương Mạc Lâm, cũng không nghe theo lời khuyên ngày qua ngày, không chịu dừng lại vì cô.
Mạc Lâm cảm thấy một mình chẳng có gì, cô sẽ tự ở một mình, cũng có thể chăm sóc cho mình.
Nhưng thấy bà nội buồn như vậy, trong lòng Mạc Lâm cực kỳ không thoải mái. Thế là Mạc Lâm lên kế hoạch kết hôn cho mình để bà nội sớm yên tâm, ổn định lại cảm xúc.
Nhưng sau vài lần coi mắt không ổn, Mạc Lâm hiểu ra một chuyện – trước đây cô thực sự rất hiểu bản thân mình.
Cô không phù hợp kết hôn.
Hoặc là nói, không phù hợp cho một mối quan hệ thân mật.
Khi cô gặp mặt đối phương, sau khi hỏi thăm những câu ‘bình thường’ ra, một nửa đã bỏ cuộc giữa chừng. Sau khi cô nói ra nhu cầu của mình, nửa còn lại cũng bắt đầu chiến thuật uống nước, nghe điện thoại hay ‘đi toilet’.
Gần như không có người đàn ông nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-kheo/3594546/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.