Đồng Ca tựa như đã biến mất khỏi thế gian, không ai biết nàng ở đâu!Đoàn Thịnh hỏi hết mọi người trong phủ, cũng tìm khắp các ngõ ngáchtrong phủ, nhưng không hề thấy.
“Vương gia, có lẽ Đồng cô nương có việc phải đi đâu đó!” Lý tổng quản nói.
Đoàn Thịnh nói: “Lý tổng quan, ngươi bảo mọi người đi nghỉ ngơi đi!” sau đó hắn bình tĩnh bước vào phòng, Giang Tiểu Thủy đi theo nói: “ĐoànThịnh, chẳng lẽ ngươi thật sự nghĩ rằng Đồng Muội bỏ đi?!”
Đoàn Thịnh quay đầu nghiêm túc nhìn hắn: “Đồng Đồng sẽ không bỏ đi!”
“Ngươi đi đâu vậy? Mặc kệ muội ấy sao?”
“Trở về phòng, lần cuối cùng ta thấy Đồng Đồng là ở trong phòng, vào xem có dấu vết gì để lại không!”
“Ta đi với ngươi!”
Trong phòng không có dấu vết đặc biệt gì, chỉ có cửa sổ mở rộng, ĐoànThịnh nói với hai tỳ nữ ngoài cửa: “Ngân Linh, Cúc Hương, hai ngươi vàođây!”
Hai tỳ nữ cung kính đi vào: “Vương gia!”
“Các ngươi vẫn luôn đứng ngoài cửa sao?”
“Dạ, bọn nô tỳ vẫn đứng đây chưa từng rời đi!” Cúc Hương đáp.
“Được rồi, hai ngươi lui ra đi!”
Đoàn Thịnh bước tới cửa sổ.
“Ngươi nghi ngờ Đồng Muội đi ra từ đây? Với tính cách bướng bỉnh khôngthích gò bó của muội ấy thì hoàn toàn có khả năng!” Giang Tiểu Thủy cười nói.
Đoàn Thịnh không trả lời, nhảy ra ngoài cửa sổ, phóng lên nóc nhà. Giang Tiểu Thủy theo sau, đứng trên nóc nhà hít một hơi không khí trong lành, sau đó xoay xoay eo, duỗi duỗi chân: “Chỗ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/1883712/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.