Đồng Ca bước nhanh lên trước: “Cô nương này, có phải bên trong có người khi dễ cô không? Cứ nói ra, ta sẽ giúp cô xử lý!”
Đúng lúc này, có mấy nam tử ngông nghênh tiến vào, bọn họ đẩy Đồng Ca ra, chận trước mặt ba nữ tử kia.
“Mỹ nhân, có uất ức gì cứ nói cho ca ca, ca ca sẽ giúp nàng giải quyết!” Một nam tử vẻ mặt dâm tà nói.
“Tên háo sắc, cút ngay!” Một nha hoàn tức giận quát, mấy tên này vừa nhìn đã biết không phải người tốt lành gì.
“Dữ quá! Nàng nói đi, mỹ nhân!” nam tử kia cứ đảo mắt trên người nàng kia, như hận không thể lập tức kéo nàng ta lên giường!
Minh Ngọc Chiếu ngẩng đầu liếc kẻ đó, vẻ mặt thản nhiên nói với nha hoàn: “Lục Bình, Lam Tâm, chúng ta đi!”
Một tên bước lên ngăn họ: “Ây ~ mỹ nhân, đừng xa cách như vậy chứ! Ca ca chỉ muốn giúp nàng, không có ý gì khác, chỉ muốn làm bằng hữu với nàngthôi.”
Nha hoàn tên Lâm Tâm khinh miệt nhìn hắn, khinh bỉ cười: “Ngươi?! Cũngkhông về soi gương thử mình có thân phận gì, cóc mà muốn ăn thịt thiênnga!”
“Nha đầu, dám nói chuyện như vậy hả?! Công tử nhà ta là thế tử NamVương, để mắt đến cô nương nhà ngươi là phúc ba đời của cô nương nhàngươi đó!” một nam tử cao to tiến lên nói.
Đoàn Lâm thầm giật mình, nhìn kỹ nam tử kia. Đất phong của Nam Vương ởvùng biên giới xa xôi, chưa được hoàng thượng cho phép thì không thể vào cung, nhưng giờ thế tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/1883709/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.