Qua mấy ngày, Đồng Ca đã hơi quen việc mặc đồ nữ, đồ dù thùy mị thế nào nàng mặc lên vẫn hiện ra vài phần anh khí.
Đồng Ca tuy có khăn che mặt, nhưng khí thế và dáng người tuyệt sắc vẫnkhó mà giấu được, khiến hầu như ai cũng quay lại nhìn, làm Đoàn Thịnhbuồn vui lẫn lộn.
Bốn người giục ngựa không ngừng, cố gắng hết sức bằng tốc độ nhanh nhất chạy về kinh thành.
Lúc đầu, mấy người lo Đồng Ca sẽ không chịu nổi, nhưng không ngờ trênđường đi, tinh thần Đồng Ca còn tốt hơn cả ba người còn lại.
Màn đêm từ từ buông xuống, mặt trời biến mất, chân trời trống trải, cảnh vật mơ hồ.
Đồng Ca kéo dây cương, Thanh Sơn ngừng lại thở phì, nghiêng đầu nhìnĐồng Ca, sau đó liếc tình nhân hai bên. Lưu Thủy và Khuynh Thành đềunhanh chóng quay đầu, không để ý tới nó. Thanh Sơn uất ức kêu một tiếng, đá đá bùn đất.
Đồng Ca chỉ về những tòa nhà san sát đằng trước: “Kia là kinh thành sao?”
“Đúng vậy.”
“Thật hoành tráng!” Đồng Ca cảm thán.
Vẻ mặt Đoàn Thịnh nặng nề, tâm tình phức tạp, tiến thêm một bước nữa, sẽ là long trời lở đất!
Sở Mộ Hành lạnh nhạt nói: “Đây là kinh thành, trung tâm của tài phú, của quyền lực, của ham muốn.”
Giang Tiểu Thủy cảm thán: “Tất cả tội ác đều bắt đầu từ đây!”
Đồng Ca cuồng ngạo nói: “Sợ gì chứ? Mục đích chuyến này của chúng ta là trừ tà ác ở đây, đem lại sự trong sáng cho nó mà!”
Nói xong, Đồng Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/1883704/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.