Với thân phận của Tịch Khanh, muốn đến hậu trường là chuyện nhỏ, thậm chí có nhân viên công tác còn nhiệt tình dẫn đường cho hắn, giúp hắn một đường thuận lợi đến trước phòng trang điểm của Công Tây Kiều.
Trong phòng, các thợ trang điểm đang vây quanh Công Tây Kiều để tô vẽ lên mặt anh, sau đó có người phát hiện Tịch Khanh đang đứng trước cửa, tuy không biết hắn là ai, nhưng thấy khí chất không tầm thường, lại còn có nhân viên hậu trường dẫn đường nữa, đoán ra ngay thân phận của hắn không hề đơn giản, cho nên cũng không ai dám mở miệng đuổi đi.
Nghe thấy Công Tây Kiều đang dí dỏm ngắt lời của thợ trang điểm đang xu nịnh, Tịch Khanh nhịn không được mà mỉm cười, sau đó gật đầu chào đám ngươi Tiểu Dao rồi ngồi một bên chờ Công Tây Kiều.
“Ngài Tịch, chỉ một lát thôi là Kiều thiếu xong rồi.” Trần Khoa đi đến trước mặt Tịch Khanh, nhìn hắn trong bộ vest được thiết kế riêng, có lẽ là vì đêm hội hôm nay, hắn còn cố ý đeo một cái cà vạt đỏ, thoạt nhìn cả người trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
“Không sao, vẫn còn sớm.” Tịch Khanh đưa mắt nhìn đồng hồ, bây giờ vẫn chưa đến chín giờ, chạy qua ăn cơm tất niên với bác trai bác gái vẫn kịp.
Trần Khoa thấy thế cũng không mở miệng nữa, chỉ là trong lòng có chút thắc mắc, không lẽ bọn họ định cùng đón giao thừa sao? Chỉ là… cha mẹ của Kiều thiếu phải làm sao đây?
Không thể nào Tịch gia lại chạy sang chỗ cha mẹ Công Tây Kiều rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dien-xuat-trong-gioi-giai-tri/459589/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.