Tan học, Sung Khi, Tinh Kiều và Án Chi gặp nhau ở cangteen. 3 người cùng nhau ngồi 1 bàn rồi vui vẻ ăn uống.
Diệp Án Chi:
-Sao rồi, ngày đầu ổn chứ.
Lâm Sung Khi:
-Chưa có gì để nói cả, mới ngày đầu thôi mà.
Án Chi quay sang thấy Tinh Kiều đang khều khều chiếc đũa xuống khay cơm với vẻ mặt chán nản.
Diệp Án Chi:
-Sao thế, Tinh Kiều? Sao không ăn đi.
Hoàng Tinh Kiều:
-Đang ăn đây gì?
Cô đúc từng HẠT CƠM vào miệng. Ừ thì đúng là đang ăn.
Lâm Sung Khi:
-Cậu ấy bị phạt phải " Bê hơn 30 thùng sách to nhỏ khác nhau, mỗi thùng khoảng 10kg lấy từ trong kho bê lên tầng 5 phòng thư viện. Sau đó để sắp lên kệ, sắp xếp lại sách cũ, rồi lau dọn lại thư viện. Kê lại bàn ghế cho thẳng hàng ngay ngắn" vì ngủ quên trong giờ và...(kể rõ đầu đuôi câu chuyện)
Diệp Án Chi:
-À! Mình hiểu rồi. Ít ra được làm việc với học trưởng ưu tú như thế cũng vui mà.
Hoàng Tinh Kiều:
-Nhìn mặt mình thấy vui không, 1 buổi chiều yên lành của mình bỗng hóa thành buổi tập tạ rồi. Học trưởng Thế Trân, anh ấy còn bận nhiều việc, cũng có nói là sẽ làm cùng đâu => chỉ có mình làm thôi.
Bỗng Sung Khi thấy bóng dáng quen thuộc lướt qua, là Băng Nghiên. Anh đi về phía 1 bàn ăn và ngồi ở đấy trông có vẻ cô đơn. "Kia chẳng phải Băng Nghiên sao? Anh ấy cũng học ở đây à?"-Sung Khi thắc mắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dang-lai-vua-ngot/2924001/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.