Tuấn Khải và Án Chi cùng nhau ra về, trên tay còn ôm bó hoa to đùng được các tiền bối tặng cho. Từ xa Tinh Kiều và Sung Khi chạy tới, vụt qua Tuấn Khải khiến anh suýt thì té. Tinh Kiều ôm chặt lấy Án Chi.
Hoàng Tinh Kiều:
-Chúc mừng nha, cậu làm tốt lắm. Hôm nay cậu tỏa sáng nhất sân luôn.
Lâm Sung Khi:
-Mình có chụp được cho cậu vài kiểu ảnh này.
Sung Khi lôi điện thoại ra cả ba chụm đầu vào nhau cùng xem ảnh. Tuấn Khải đứng ngoài cũng kiễng người lên ngó ngó.
Hoàng Tinh Kiều:
-Woa! Lung linh lấp lánh lập lòe lấp ló, đẹp nha. Bây giờ chúng ta chụp một bức chung đi.
Lâm Sung Khi:
-Ok. Chuẩn bị nè 1, 2, 3...
Vậy là 3 người lại có thêm một tấm ảnh chụp chung vào kho kỉ niệm rồi.
Diệp Án Chi:
-Gửi nó sang cho mình đi.
Tuấn Khải nhìn Án Chi có người đến chúc mừng, nhìn sang phải quay sang trái cũng chả có ma nào để ý đến anh mà sầu. Bỗng từ sau có một cành tay to lớn khoác lấy vai anh.
Vương Thế Trân:
-Anh mày đến thăm cậu đây. Làm tốt lắm nhóc, anh còn tưởng cậu đi thi là cả một thảm họa chứ?
Đinh Tuấn Khải:
-Anh đến chúc mừng hay chê tôi đấy.
Chưa chào hỏi nhau được bao câu thì...
Hoàng Tinh Kiều:
-Học trưởng! Anh có đến xem sao.
Vương Thế Trân:
-Hầu như những người trong đội ngũ đều phản đến đón mừng thành viên mới mà. Chúc mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dang-lai-vua-ngot/2923940/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.