"Đầu óc Vu Nhiên thật sự không tốt lắm."
Sở Miên ấp ủ cả ngày mới nghiêm túc nói những lời này với Thôi Hà. Đối phương gặm gặm táo, không chút để ý mà hỏi lại: "A? Giờ cậu mới biết à?"
"Cậu ấy dùng tên tôi để đặt cho một chiếc răng khôn của mình." Sở Miên nói đúng sự thật, chẳng qua lược bớt chữ "Tiểu" kia.
Thôi Hà qua điện thoại nghe ra được Sở Miên có ý oán giận, bèn an ủi hắn có lệ: "Này chứng tỏ cậu rất quan trọng với Vu Nhiên. Cậu xem phim truyền hình đều không phải như vậy à, dùng tên ân nhân đặt tên cho con mình – cậu tương đương với con trai của Vu Nhiên nha!"
Logic không chê vào đâu được của cô khiến Sở Miên không có lời nào để nói, như tắt lửa mà cúp điện thoại.
Mỗi một tháng Sở Miên đều phải cho rắn ăn một lần, lấy chuột đông lạnh từ tủ đông cho Fiona ăn. Chuột non không lông đông lạnh to cỡ chừng lòng bàn tay, toàn thân hồng hồng, ngũ quan nhăn nheo. Sở Miên như trả thù mà nghĩ thầm đặt tên "Vu Tiểu Nhiên" cho nó, sau đó ném nó vào lồng rắn.
Nhưng khi Fiona bắt đầu cắn nuốt chuột đông lạnh, Sở Miên lại không đành lòng, trong lòng yên lặng hủy bỏ tên này.
Sở Miên tìm được một hộp Metronidazole trong hộp thuốc, hôm sau mang cho Vu Nhiên, dặn dò cậu uống đúng hạn.
Lớp mười một mở thêm môn sinh học, sau khi phát sách giáo khoa, đám nam sinh huyết khí phương cương (*) tích cực lật xem chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2239006/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.