Mấy năm gần đây, vào cuối hạ thì Dung Cảng sẽ mưa to một trận, khiến hệ thống thoát nước tắc nghẽn, nước bao phủ khắp thành phố. Chịu cảnh hỗn loạn giao thông, các trường trung tiểu học lần lượt hủy kế hoạch đi học lại, khai giảng cũng chậm lại mấy ngày.
Trung học Thành Tuấn tháng chín mới đi học, học sinh lớp 10A1 chỉ cần thi phân ban ở trước hạng tám mươi thì có thể trực tiếp ở lại. Tuần đầu khai giảng không cần tự học sớm, nhưng các bạn học vẫn đến lớp đúng bảy giờ, cảm thụ mùi vị học kỳ mới.
Mọi người vào phòng học, ánh vào mi mắt chính là bàn ghế hoàn toàn mới.
"Tại sao lại đổi thành trắng! Như này thì sau này làm sao tao có thể viết văn cổ trên bàn được, giáo viên liếc một cái là thấy!" Vu Nhiên đeo cặp sách không biết làm sao, trước kia tất cả bàn ghế đều là màu xanh lục đậm, nếu dùng bút chì viết chữ thì chỉ có phản quang mới có thể thấy, rất tiện để gian lận viết chính tả ngữ văn.
Phương Chiêu vỗ vỗ bả vai cậu: "Ngoan ngoãn nhận mệnh đi, về sau học thuộc hẳn hoi. Tao lại nói cho mày một tin tức bất hạnh nữa, giáo viên ngữ văn lớp mười một của chúng ta vẫn là cô Vương Minh Thao."
Vẻ mặt Vu Nhiên chua xót, tìm được vị trí ngồi của mình năm ngoái, móc một gói khăn giấy ra chà lau bụi bặm trên bàn ghế.
Lau xong, còn đang định ngồi xuống, Vu Nhiên thấy Sở Miên đi từ cửa sau vào. Hai người nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2239005/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.