Dùng màu Acrylic vẽ bảng tin hơn xa dùng phấn viết, vừa tươi đẹp vừa thanh thoát, biển rộng cuộn sóng mười phần sinh động, các giáo viên vừa vào lớp nhìn thấy đều khích lệ vài câu. Các bạn học lúc này mới phát hiện Vu Nhiên bình thường cà lơ phất phơ thì ra còn có năng khiếu nghệ thuật hạng nhất, không khỏi lau mắt mà nhìn cậu.
"Nếu thi cuối tháng là thi vẽ tranh thì tốt rồi, bài thi này dùng tiếng chim hay sao ấy." Vu Nhiên uể oải ỉu xìu ghé vào bàn, lấy khăn ướt dùng sức chà lau màu dính vào đầu ngón tay. Mặt cậu ép xuống vài bài thi hóa học, điểm cao nhất không vượt quá 40, bởi vậy bị giáo viên điểm danh, thời gian nghỉ trưa về sau phải tới văn phòng học bù, thẳng đến khi đạt tiêu chuẩn thi giữa kỳ mới thôi.
Cậu nghĩ nghĩ, xoay người mặt hướng Sở Miên, cằm đặt lên bàn đối phương, "Sở Miên, cậu cho tớ vài bài đi, tớ về nhà học thuộc."
Sở Miên đang làm bài tập, thuận miệng trả lời: "Thi giữa kỳ là quận ra đề, không giống lần thi cuối tháng lần trước mà ra đề là bài tập."
Sau đó hắn đặt bút xuống, ngước mắt nhìn Vu Nhiên: "Đưa vở cho tôi, tôi gạch trọng điểm cho cậu."
Vu Nhiên vô cùng nhớ nhung những ngày tháng trước kỳ nghỉ quốc khánh, khi đó bài tập không nhiều lắm, kiểm tra trên lớp cũng nhẹ nhàng. Mà hiện tại tới gần giữa kỳ, các giáo viên mỗi ngày đều kêu bạn học tới văn phòng giảng đề, nội dung kiến thức cũng càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2238937/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.