Suy nghĩ của Vu Nhiên không giống người bình thường, cho nên mỗi khi cậu tự cho là thông minh mà nói ra lời kỳ quái thì Sở Miên đều phải tiêu không ít kiên nhẫn để hiểu ý tứ cậu muốn biểu đạt.
Chẳng hạn như "ấm áp" cậu vừa nói.
Sở Miên theo bản năng nhớ lại quần áo gần đây mình mặc, không phải quá dày, hẳn sẽ không ấm áp hơn người khác nhiều chứ? Như vậy, đây hẳn không phải ý nguyên bản của Vu Nhiên.
Vì thế, Sở Miên lại cẩn thận quan sát biểu cảm của Vu Nhiên, phát hiện cậu ngửa mặt, ánh mắt đều tập trung trên người mình, hoàn toàn không có một tia sai lệch. Loại phương thức nhìn thẳng không cố kỵ này dễ dàng khiến người khác có cảm giác áp bách, Sở Miên kiên trì không đến ba giây bèn trốn tránh tầm mắt.
"Không liên quan đến tôi." Sở Miên xoay người, tránh để lại bị Vu Nhiên nhìn chằm chằm, "Nếu cậu cảm thấy lạnh thì tự mình mặc thêm nhiều quần áo vào."
Vu Nhiên như suy tư gì: "Gần đây tớ cảm thấy... Vận mệnh chú định của hai chúng ta giống như có một loại liên hệ."
Sở Miên im lặng không lên tiếng.
Vu Nhiên nói tiếp: "Nếu không hai ta cắt máu nhận tình thân?"
Sở Miên đẩy đầu cậu một cái, làm xáo trộn những ý tưởng không thực tế đó của cậu: "Mau đi mua đồ đi, tôi còn muốn về nhà ăn cơm."
Vu Nhiên cười đuổi kịp hắn: "Sở Miên, nói thật cho con biết, kỳ thật con là con trai lưu lạc bên ngoài của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2238935/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.