Lộc Động Đình chỉ lên bầu trời nói tiếp:
“Thấy không, đến như chúng ta nếu không phải đến từ bên ngoài thì cũng không thể thấy được mặt trời chứ đừng nói đến những người sinh ra và lớn lên trên hành tinh này.
Các thành phố có tổ ong thường tồn tại trong các nhóm gần nhau được gọi là các cụm tổ ong và có thể có vài nghìn thành phố tổ ong trên một Thế giới tổ ong duy nhất.
Những vùng cung này phần lớn là tự cung tự cấp về kinh tế, sản xuất tất cả các ngành công nghiệp và thực phẩm chế biến cần thiết cho vô số người.
Họ cũng rất quan trọng đối với sự tồn tại của Đế chế vì họ sản xuất hầu hết các mặt hàng được chế tạo theo yêu cầu của Nhân loại.
Và tất nhiên số lượng rác thải và ô nhiễm được xả ra bởi thành phố tổ ong thì cứ nhìn hành tinh này liền biết
Với dân số khổng lồ của hầu hết các Thế giới Hive, điều này có nghĩa là bề mặt của chúng thường bị thu hẹp thành đất hoang công nghiệp được bao phủ bởi sa mạc độc hại.
Nơi không có gì có thể sống hoặc phát triển bình thường, đến con người còn bị biến dị huống chi là những loài sinh vật khác, việc vận tải di chuyển hành khách và hàng hóa giữa các cụm tổ ong, bằng những đoàn tàu sắt thép khổng lồ với động lực kinh khủng.
Hành tinh này hẳn là bởi vì quá to lớn hoặc thời gian đủ dài bởi vậy mới có thể tồn tại hệ sinh quyển có thể coi là bình thường được.
Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993363/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.