Formics đã tấn công và xuýt nữa tiêu diệt địa cầu, thật may mắn, có một người anh hùng đã tìm ra điểm yếu của chúng, sau khi vô số hi sinh, loài người cũng đã đẩy lùi formics về hang ổ của chúng.
Năm mươi năm sau, một trường học quân sự được thành lập, nhằm đào tạo chỉ huy tinh nhuệ nhất cho cuộc phản công kẻ thù của nhân loại.
Ender là một đứa trẻ trong số những đứa trẻ thiên tài quân sự được tuyển chọn để đào tạo.
Tất cả lũ trẻ bị đánh lừa rằng chúng được đào tạo luyện tập bằng trò chơi, một trò chơi chân thực nhất.
Ender không làm cho loài người thất vọng, trong trận chiến cuối cùng Ender đã hoàn toàn phá hủy cả hành tinh mẹ và diệt chủng loài formics.
Chính là trong thời gian chiến tranh vì có khả năng tâm linh nên Ender đã nhiều lần kết nối với nữ hoàng của loài formics, qua những lần kết nối này, Ender đã cảm nhận nỗi đau của loài formics cuối cùng là đồng cảm với chúng.
Ender được miêu tả thành một đứa trẻ thiên tài và thiện lương đầy lòng vị tha, nhưng bởi vì là một đứa trẻ thiên tài nên Ender đã bị đặt lên vai quá nhiều gánh nặng.
Ender chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường mà không phải là một người lính, một người lính giết chóc kẻ thù để bảo vệ tộc đàn của mình.
Ender không được đối xử công bằng từ “người lớn”, họ bỏ qua mọi ý muốn của Ender, trong truyện không ít lần tác giả miêu tả rất kỹ tâm trạng của Ender khi cậu ta nói “Xin hãy đưa cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993362/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.