Lộc Động Đình kêu gọi Taran Zhu một tiếng sau đó cũng không quay đầu hướng về phía tàn phá đại điện đi. Taran Zhu còn đang trong sự khiếp sợ trước những lời của Lộc Động Đình, chợt nghe Lộc Động Đình kêu gọi liền vội vội vàng vàng đuổi theo dẫn đường.
Đi vào trong đại điện, lại là đến trăm ánh mắt nhìn chính mình, trong từng ánh mắt có u oán, có sợ hãi, có khiếp đảm. Điều này làm Lộc Động Đình thấy thực quen thuộc, ngày xưa thời còn đi học, có rất nhiều học sinh cá biệt thích kéo bè kéo cánh đánh nhau. Những người này thường cảm thấy mình rất uy phong, thích bắt nạt bạn cùng trường, thậm chí còn có không ít đi trấn lột hoặc đòi tiền “bảo kê”.
Đôi khi vì thị uy, bọn họ sẽ thường nhìn bất kỳ ai và kiếm chuyện “Mày nhìn gì? Mày nhìn đểu tao hả”. Sau đó liền có cớ gây sự đánh người, phần lớn đều sợ hãi vì bọn họ kéo bè kéo lũ rất đông, đôi khi gặp nhóm khác thì sẽ hẹn nhau đi đến đâu đó kéo bè kéo lũ đánh nhau.
Người sợ hãi thì không dám nói với người lớn, vì phần là mất mặt xấu hổ, phần là bị đe dọa sợ bị bắt nạt nhiều hơn. Không sợ hãi thì phần lớn cũng đều là thành phần bất hảo, kéo bè kéo lũ đánh nhau lộ chuyện đối ai cũng không phải là cái tốt. Đôi lúc giáo viên biết nhưng có thể là vì không có cách nào, cũng có thể là vì sợ mất thành tích, thậm chí có nhiều trường hợp nhà trường cố giấu nhẹm.
Điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/234864/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.