🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Hiệu khẽ kêu gào: “Hai tiếng cũng rất lâu đó.”



Cố Yến Thanh nghe vậy, anh nghiêng đầu nháy mắt với cô một cái, điệu bộ ấy hơi giống một cậu nhóc chưa lớn, anh ung dung giải hoà: “Ban đầu đúng là có chút việc, sau tôi ngẫm lại cảm thấy không quan trọng lắm, bèn thử vận may ở đây, thể nào cô cũng xuống mà.”



Diệp Hiệu thầm bĩu môi trong tối, thể nào cũng xuống, vậy mà gọi là thử vận may ư?



Thật sự là bây giờ cô bó tay rồi. Mánh lới của người trước mặt cao tay hơn chút đỉnh, anh có khả năng tỏ ý mập mờ mà chẳng cần che giấu, song lại không chọc thủng lớp giấy dán cửa sổ, con người này quá gian xảo và ngoan cố.



Cố Yến Thanh công khai thả thính cô, anh biết tỏng tâm tư của Diệp Hiệu và cũng biết đối phương sẽ không từ chối mình, nên cứ thế nhìn cô bước từng bước một vào cạm bẫy.



Diệp Hiệu ngồi vào xe của anh, cô không biết nên tiếp lời anh thế nào nên bèn giữ im lặng, có điều cả người cô như chìm vào cõi mộng. Thói quen lái xe của Cố Yến Thanh rất đúng mực, không tranh đường, không chặn đường, lại càng không có trạng thái nóng giận mất kiểm soát khi lái xe, anh chỉ im lặng, thậm chí còn không nghe nhạc, cả hai lần đều là như thế.



Khu làng đại học rất náo nhiệt, nhất là vào đêm mát mẻ như hôm nay. Diệp Hiệu quay đầu nhìn ra ngoài, các quầy bán ăn khuya rộn ràng tất bật, trên quảng trường có mấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-da-mat/3461930/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vũ Trụ Đã Mất
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.