Lục Vân Đình đang ngồi trong thùng tắm thì nghe thấy giọng nói hớn hở của Giang Vu Thanh ngoài cửa, "Thiếu gia, thiếu gia tắm xong chưa ạ? Thiếu gia, ta vào nhé!"
Trong lời nói lộ ra niềm vui sướng, dường như Lục Vân Đình cũng bị lây nhiễm nên nhếch môi cười, cất giọng đáp lại, "Vào đi."
Cửa cót két một tiếng, bóng dáng Giang Vu Thanh từ sau bình phong vòng tới trước mặt hắn, trong tay còn ôm quần áo Lục Vân Đình, đôi mắt sáng lấp lánh, y gọi: "Thiếu gia."
Trong lòng Lục Vân Đình rung động, vui vẻ nghĩ Giang Vu Thanh nhớ mình kìa, rời xa chút xíu cũng không được, thật nhõng nhẽo làm sao!
Lục Vân Đình điềm tĩnh ậm ừ, Giang Vu Thanh vui vẻ đặt quần áo sang một bên rồi xắn tay áo lên nói với Lục Vân Đình: "Thiếu gia, ta chà lưng cho ngươi nhé!"
Đây không phải lần đầu Giang Vu Thanh hầu hạ Lục Vân Đình tắm rửa. Y thành thạo cầm khăn đứng sau lưng Lục Vân Đình, trên đĩa lưu ly đựng hạt tắm do thị nữ trong phủ mày mò chế ra, trộn với những hương liệu quý hiếm nên mùi thơm rất thanh nhã, Lục Vân Đình đã quen dùng thứ này. Lần đầu tiên Giang Vu Thanh dùng hạt tắm, thấy nó đựng trên đĩa cứ tưởng là đồ ăn nên pha với nước uống, trong lòng còn thắc mắc nhà giàu này vừa tắm vừa ăn làm gì? Sau này mới biết nó dùng để tắm.
Lục Vân Đình trắng trẻo, da mịn như phấn, tay Giang Vu Thanh phủ lên như nắm ôn ngọc, động tác càng nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3586875/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.