Chương trước
Chương sau
- Nguyên lai tối hôm qua ngươi cho ta ăn là độc đan, hảo một nữ nhân mỹ mạo như tiên, tâm lại như độc xà, ta và ngươi không oán không thù... Uy, ngươi đợi ta với...
Dù sao đã ăn độc đan, trốn lại trốn không thoát, mạng nhỏ bị người khác khống chế, Đỗ Thiếu Phủ cũng không nghĩ nhiều, nhỏ giọng thầm mắng, chẳng qua nhìn thấy tố y mỹ phụ rời đi, lại không thể không lập tức đứng lên đi theo.
Sơn mạch yên tĩnh, tố y mỹ phụ ở phía trước chậm rãi đi tới, không nhanh không chậm.
Đỗ Thiếu Phủ đi theo ở phía sau, dọc theo đường đi trong lòng không ngừng mắng, hận tố y mỹ phụ nghiến răng nghiến lợi, bất quá trong lòng cũng rõ ràng, lấy thực lực của mình hiện tại, dù có một thức thần bí kia, cũng không có khả năng là đối thủ của mỹ phụ nhân kia.
- Phục Nhất Bạch, chờ ta trở về sẽ tìm ngươi tính sổ.
Đỗ Thiếu Phủ còn không thể không đề phòng bốn phía, vạn nhất có Yêu thú đột nhiên chui ra, kia cũng không phải là chuyện may mắn gì, mà hết thảy chuyện này, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên đều tính ở trên người Phục Nhất Bạch, cũng không biết Phục Nhất Bạch làm sao lại trêu chọc tố y mỹ phụ trước mắt, sợ là trêu chọc còn không nhỏ.
- Hưu!
Bỗng dưng, trên một gốc đại thụ che trời, một đạo lưu quang như tia chớp bắn về phía Đỗ Thiếu Phủ.
- Ba Động Quyền.
Đỗ Thiếu Phủ phát hiện, sắc mặt hơi chút khiếp sợ, đồng thời thủ ấn cấp tốc ngưng kết, ngũ chỉ nắm lại, Ba Động Quyền oanh ra, một cỗ khí thế kinh người bùng nổ.
- Phanh!
Thanh âm trầm đục truyền ra, mười ba tầng kình khí tầng tầng trọng điệp, như sóng xung kích, cuối cùng hung hăng đánh trúng quang mang bắn tới kia.
Tia sáng bị kiềm hãm, sau đó rơi xuống ở trên mặt đất, dĩ nhiên là một bạch xà, dài ước chừng năm thước, rơi xuống mặt đất, cả người run rẩy một hồi, đã khó có thể tiếp tục di động.
- Hưu hưu!
Lại có tiếng xé gió vang lên, tổng cộng năm đạo thiểm điện trực tiếp bắn về phía Đỗ Thiếu Phủ, nháy mắt đi ra phía sau của Đỗ Thiếu Phủ.
- Xuy!
Không gian vặn vẹo, sau đó nổi lên dao động, giống như có quang nhận xẹt qua không gian, năm đạo quang mang đồng thời bị chặt đứt thành mười khúc rơi xuống ở chung quanh Đỗ Thiếu Phủ, lại là năm con bạch xà.
- Bạch Điện Yêu Xà.
Nhìn bạch xà trên đất, Đỗ Thiếu Phủ cũng không xa lạ, trong Đỗ gia, tư liệu các loại Yêu thú cũng không ít, đặc biệt đối với Yêu thú thường có trong Man Thú sơn mạch, giới thiệu đều rất kỹ càng, Bạch Điện Yêu Xà là Hậu Thiên cảnh, tính trưởng thành không cao, chỉ là Yêu thú cấp thấp.
Nghe nói loại Bạch Điện Yêu Xà này không có độc, nhưng tốc độ cực nhanh, một khi cắn được người, sẽ phóng ra một loại điện mang làm huyền khí của người ta mất đi tác dụng, cả người mềm yếu, nghĩ tới vừa rồi một màn xảy ra thình lình, tuy oanh được một con Bạch Điện Yêu Xà, nhưng Đỗ Thiếu Phủ còn có chút nghĩ mà sợ, dù sao vừa rồi lần đầu tiên chân chính đối mặt Yêu thú a.
- Lực phản ứng không sai, không có tu vi cũng có thể đối phó một con Bạch Điện Yêu Xà, chẳng qua vừa rồi mạng của ngươi kém chút đã không còn.
Tố y mỹ phụ ở phía trước lẳng lặng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau đó tiếp tục đi về phía trước.
Đỗ Thiếu Phủ không biết nên nói cái gì mới tốt, vừa rồi mình thật là có chút khẩn trương, loại khẩn trương này nếu lại gặp gỡ loại tình huống như thế, tánh mạng của mình sợ là sẽ chôn vùi ở trong khẩn trương a.
Nhìn Bạch Điện Yêu Xà bị Ba Động Quyền của mình oanh không thể nhúc nhích, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ khẽ động, đi lên bổ thêm một quyền, xác định Bạch Điện Yêu Xà chết đến không thể chết lại, mới đi theo tố y mỹ phụ, trên đường không khỏi càng thêm cảnh giác.
Chỉ là ở trong Man Thú sơn mạch, muốn hoàn toàn tránh đi Yêu thú, rõ ràng là sự tình không có khả năng, mới một buổi sáng, Đỗ Thiếu Phủ đi theo tố y mỹ phụ liền gặp mấy lần Yêu thú tập kích.
Để cho Đỗ Thiếu Phủ kỳ quái là, Yêu thú này như rất có nhãn lực, cho tới bây giờ sẽ không xuống tay với mỹ phụ nhân trước, đều nhắm về phía hắn, cũng may gặp được đều là Yêu thú Hậu Thiên cảnh, tuy thoạt nhìn thật dọa người, bất quá Đỗ Thiếu Phủ còn có thể miễn cưỡng ứng phó.
Liên tiếp gặp mấy lần Yêu thú tập kích, Đỗ Thiếu Phủ vô luận là phản ứng hay ứng đối đều tiến bộ không ít, thậm chí làm tố y mỹ phụ âm thầm gật đầu.
- Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng.
Trong rừng rậm, Đỗ Thiếu Phủ khẽ quát một tiếng, ngưng kết thủ ấn, huyền khí ở trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, hành văn liền mạch lưu loát, khí thế trên người trở nên sắc bén làm cho người ta sợ hãi, giống như một mãnh thú ngủ say thức tỉnh, không gian chung quanh giống như mặt nước sôi trào, không ngừng nổi lên dao động, một đạo chưởng ấn đánh về phía Yêu thú màu vàng đất, dài ba thước, cao nửa thước, cả người bao phủ lân giáp.
- Phanh!
Nơi chưởng ấn đi qua, một cỗ kình phong mắt thường có thể thấy được khuếch tán, cuối cùng đánh lên lưng Yêu thú, thanh âm giống như sấm rền truyền ra, cùng với một cỗ kình phong không ngừng va chạm về phía Yêu thú.
- Ngao!
Tựa hồ Yêu thú rất đau, trong miệng rít gào, thân hình liên tiếp lui ra phía sau, hai mắt huyết tinh hung hăng nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ.
- Rống rống!
Bỗng dưng, đột nhiên chỗ sâu trong sơn mạch truyền ra không ít tiếng thú gào, tựa hồ có rất nhiều hung cầm mãnh thú gào thét.
- Ngao!
Trong miệng lân giáp Yêu thú tê rống một tiếng, hung hăng trừng Đỗ Thiếu Phủ, sau đó nhanh chóng chui vào trong sơn động ở cách đó không xa, giống như tiếng thú gào kia để nó tâm sinh sợ hãi.
- Thiết Giáp Thú thật lợi hại, không hổ là Yêu thú đến Tiên Thiên cảnh.
Nhìn Thiết Giáp Thú đào tẩu, Đỗ Thiếu Phủ cũng có chút hư thoát, lòng bàn tay bị chấn run lên, vừa rồi thúc dục Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng, đã tiêu hao thật lớn.
Mà Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng thân là Tiên Thiên võ kỹ, cũng là thủ đoạn mạnh nhất của Đỗ Thiếu Phủ hiện tại trừ một thức thần bí, nhưng cuối cùng không có thực tổn thương đến Thiết Giáp Thú Tiên Thiên cảnh, ngược lại lòng bàn tay mình bị chấn run lên.
Điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ oán hận cắn răng, nếu mình có thể hoàn thiện Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng chút nữa, uy lực lại tăng cường một ít, có lẽ vừa rồi có thể chân chính thương tổn Thiết Giáp Thú.
- Một người không có cảnh giới, lại có thể tu luyện Tiên Thiên võ kỹ, thật là một quái thai.
Vừa rồi tố y mỹ phụ ở một bên không có ý tứ nhúng tay, thậm chí nhìn thấy Thiết Giáp Thú kia chạy cũng không có liếc mắt một cái, nhưng tựa hồ đối với Đỗ Thiếu Phủ càng ngày càng có chút tò mò, từ nguyên bản vốn không thèm để ý Đỗ Thiếu Phủ, đến bây giờ, cũng vì Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc mấy lần.
- Chúng ta muốn đi đâu?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn tố y mỹ phụ, trong lòng rất khó chịu, bất quá lại không có cách nào, mỗi lần gặp gỡ Yêu thú, nếu không phải mình xuất hiện thời khắc sống còn, tố y mỹ phụ tuyệt đối sẽ không nhúng tay.
Thậm chí hai canh giờ trước, Đỗ Thiếu Phủ bị một Yêu thú trảo bị thương cẳng chân, để lại vài vết trảo thật sâu, máu tươi chảy ròng, tố y mỹ phụ này cũng không quản. Mà hết thảy bất mãn, Đỗ Thiếu Phủ đều chỉ có thể chịu đựng, ai bảo mình đánh không lại người ta.
Bất quá dọc theo con đường này, Đỗ Thiếu Phủ phát hiện mình đối phó Yêu thú tiến bộ không ít, không hề nghi ngờ, loại tôi luyện này đối với mình có chỗ tốt rất lớn.
- Nơi này càng ngày càng náo nhiệt, xem ra có người đã bị hấp dẫn, đều là vì tìm cái kia mà đến a.
Tố y mỹ phụ vẫn không để ý đến Đỗ Thiếu Phủ nói, mắt nhìn chỗ sâu trong sơn mạch, lẳng lặng nghe ngóng tiếng thú gào kinh người, sau đó quay đầu nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Ngươi ở đây chờ ta, ta đi phía trước nhìn xem tình huống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.