Chương trước
Chương sau
“Không!”

Cơ Hạo một kiếm chém giết Ngu Bí, Ngu Bí được xưng có thần thông biết trước tương lai bất trắc không thể biết trước được bản thân tử vong. Ở dưới thiên đạo pháp tắc Bàn Cổ thế giới áp chế, phần trăm lực lượng bị áp chế đến chỉ có ba năm phần hắn không có sức phản kháng triệt để ngã xuống.

Bàn Cổ Kiếm nổ vang không ngừng, tiếng nổ leng keng trầm thấp không như một thanh trường kiếm, ngược lại như một cây rìu lớn nặng nề. Chém giết Ngu Bí thì thôi, tính cả chém giết một món tiên thiên chí bảo, điều này tựa như đã đánh thức dã tính nguyên thủy nào đó trong cơ thể Bàn Cổ Kiếm, nó khẽ chấn động, dẫn dắt khí huyết Cơ Hạo kịch liệt sôi trào, thương tổn Đinh Đầu Thất Tiễn Thư cắn trả tạo thành, ở trong tiếng gầm của Bàn Cổ Kiếm cấp tốc biến mất.

Vô số quý tộc dị tộc tận mắt thấy cảnh tượng Cơ Hạo một kiếm chém giết Ngu Bí như giết gà con, trong đầu vô số người trống rỗng.

Đám ‘thực dân thánh tôn’ đến từ thế giới khác bị chinh phục, dựa vào tự mình chém giết chinh chiến thu hoạch địa vị cao còn tốt, bọn họ kinh nghiệm sa trường, đối với một đại quý tộc chết... Bọn họ cảm thấy chấn động, nhưng không sợ hãi. Ở trên chiến trường, người địa vị cao bao nhiêu cũng có khả năng ngã xuống, không phải sao?

Nhưng đối với đám quý tộc bản thổ đến từ bản thế giới Bàn Ngu thế giới, ngồi hưởng địa vị cao, cao cao tại thượng mà nói, Ngu Bí chết đối với bọn họ quả thực là một lần linh hồn chấn động như ngũ lôi oành đỉnh —— Ngu Bí được xưng có thể đoán trước tương lai, lại bị người ta dễ dàng chém giết như thế? Đó là đường đường một vị miện hào thánh tôn đấy!

Thậm chí vừa rồi Cơ Hạo dùng Đinh Đầu Thất Tiễn Thư nguyền rủa giết chết hai vị miện hào thánh tôn, cũng chưa thể mang đến cho các quý tộc bản thổ này sự chấn động lớn như vậy.

Nguyền rủa giết người loại chuyện này quá hư vô mờ mịt, lực nguyền rủa vô hình vô tích mang đến chấn động thị giác, khẳng định thua xa xa máu chảy đầy đất chính diện đánh chết —— Ngu Bí không có sức phản kháng bị một kiếm chém giết, cái này đã tạo thành sự đảo điên nào đó đối với tâm lý của rất nhiều quý tộc bản thổ.

“Không có khả năng!” Nhiều quý tộc Ngu tộc trẻ tuổi gương mặt đỏ bừng, cõi lòng tan nát thét chói tai. Nhất là những người trẻ tuổi Lan Não hà gia tộc, bọn họ càng giống như trời sập không biết làm sao hai tay ôm đầu, theo bản năng quỳ ngã xuống đất.

Đại điện tiệc rượu vừa mới hỗn loạn trở nên im lặng khác thường, đám người hỗn loạn kinh hãi dừng bước, ánh mắt dại ra nhìn Cơ Hạo, nhìn kiếm trong tay hắn. Càng có quý tộc dị tộc cực kỳ cơ trí, kinh nghiệm chiến trường phong phú, bọn họ càng thêm hoảng sợ nhìn về phía bốn luồng kiếm quang Cơ Hạo tùy tay quét ra.

Bên tai Ngu Mông đột nhiên vang lên thanh âm vô tình lạnh như băng của Cơ Hạo: “Mang theo người của ngươi, mang theo minh hữu của ngươi, rời khỏi đại điện!”

Ngu Mông rùng mình, lông tóc toàn thân hắn nhoáng cái dựng đứng lên, một cảm giác nguy cơ to lớn tự dưng hạ xuống, trước mắt hắn chớp mắt biến thành màu đen, lục phủ ngũ tạng cũng thiếu chút nữa co giật. Hắn xoay người, hướng mấy cấp dưới tâm phúc của mình nháy mắt, sau đó nhanh chóng hướng một số người nào đó trong đại điện dùng bí pháp truyền âm cảnh cáo vài câu.

Cùng lúc làm những điều này, Ngu Mông đã hung mãnh vô cùng dẫn người lao tới cửa đại điện hỗn loạn. Hắn rút ra một cây hoàng kim quyền trượng dùng đầu sói làm trang trí, một trượng quét bay đám người hỗn loạn chặn ở cửa, sải bước chạy ra khỏi đại điện.

Trong nháy mắt Ngu Mông lao ra khỏi đại điện, bốn đạo kiếm quang Cơ Hạo chém ra đã hạ xuống ở đông tây nam bắc bốn phương hướng của đại điện.

Kiếm quang âm trầm phun hàn quang, như bốn ngọn núi bảo kiếm thật lớn đứng sừng sững ở góc đại điện. Theo tiếng kiếm ngân bén nhọn chói tai, kiếm quang chợt thay đổi màu sắc —— đứng sừng sững ở phía đông, là kiếm quang tối đen thâm thúy của hủy diệt đại đạo; đứng sừng sững ở phía tây, là kiếm quang tỏa linh quang của tạo hóa đại đạo; đứng sừng sững ở phía nam, là kiếm quang kim quang vạn trượng của thái dương đại đạo; đứng sừng sững ở phía bắc, là kiếm quang màu bạc lạnh lùng u tĩnh của thái âm đại đạo.

Bốn màu kiếm quang hạ xuống, lấy chỗ Cơ Hạo đạp chân làm trung tâm, một bộ trận đồ trên chiếu tinh tú khắp trời, dưới ứng linh mạch trong lòng đất, ở giữa trên dưới mây khói bốc lên như có vô số núi non sông ngòi chậm rãi lưu chuyển ầm ầm khuếch tán ra, nháy mắt bao phủ toàn bộ đại điện, bao phủ mấy chục vạn quý tộc dị tộc trong đại điện.

Đây là Cơ Hạo phỏng theo Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận của Vũ Dư đạo nhân mà thành, mượn dùng uy thế Thiên Địa Thần Tháp của thiên đình, điều động lực thiên địa khổng lồ mà thành Thiên Sát Địa Đồ kiếm trận. Đại trận vừa thành, toàn bộ nóc đại điện liền biến mất không dấu vết, chỉ có vô số hồng hoang tinh tú như các con mắt băng lạnh vô tình lẳng lặng treo ở đỉnh đầu mọi người, tản mát ra khí tức khủng bố làm cho người ta không rét mà run.

Mặt đất khẽ nổ vang, từng cơn gió giật sắc bén chảy xiết theo mặt đất gào thét thổi đến. Nơi cơn gió vô hình đi qua, thân thể vô số quý tộc dị tộc phần eo trở xuống bị cắt ra những vết thương sâu thấu xương.

Vô luận là mặc trọng giáp hay là có bí bảo hộ thân, thời điểm làn gió vô hình vô tích quét đến, quần áo tất cả mọi người không có chút rách nát nào, nhưng thân thể bọn họ đều đã bị thương nặng.

Mưa máu bay bay, tiếng rú thảm không dứt bên tai, mấy vị tỳ hào thánh tôn địa vị cao nhất ở đây rốt cuộc từ trong sự hoảng sợ cùng phẫn nộ Ngu Bí bị chém giết trước mặt mọi người khôi phục, bọn họ chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Giết hắn!”

Cơ Hạo cười. Hắn giơ Bàn Cổ Kiếm, Vũ Dư kiếm đạo ở trong lòng hắn nhấc lên từng đợt sóng to, toàn bộ đạo đài của hắn hóa thành một mảng kiếm quang khí sắc bén bắn ra bốn phía, vô cùng vô tận kiếm đạo chi ý thổi quét hư không, đem toàn bộ đại điện hóa thành một mảng kiếm vực âm trầm.

Vô số kiếm quang từ trên trời giáng xuống, từ trong các hồng hoang tinh thần lạnh lẽo vô tình kia rơi xuống, như mưa rào bao phủ thân thể tất cả mọi người.

Vô số kiếm quang từ trong lòng đất phun ra, kiếm quang dài đến mấy chục trượng như cối xay gió dán mặt đất cấp tốc xoay tròn, nơi kiếm quang đi qua vô số mảnh thi thể phun ra giống như núi lửa bùng nổ.

Vô số kiếm khí uốn lượn lưu động ở trong không khí, như các dòng suối nhỏ, sau đó hội tụ thành sông lớn, cuối cùng hội tụ thành đại giang, vô số kiếm khí ngưng tụ mà thành đại giang bành trướng mãnh liệt, nơi đi qua vô luận giáp trụ, chiến bào, bí bảo, thân thể, đều ùn ùn bị xé thành phấn.

Kiếm, kiếm, kiếm...

Trước mắt đám dị tộc trong đại điện hỗn loạn từng đợt, bọn họ tựa như nhìn thấy, mọi thứ trong toàn bộ đại điện tất cả đều bởi vì lực lượng vô hình nào đó xâm nhiễm, biến thành các thanh kiếm sắc bén vô cùng.

Dài bàn biến thành kiếm, ghế dài biến thành kiếm, chén rượu biến thành kiếm, bầu rượu biến thành kiếm, ngay cả mái tóc dài trên người chính bọn họ, cũng đều ở dưới kiếm ý ăn mòn biến thành các sợi kiếm căng lên, nổ vang leng keng.

Vô số kiếm đang nhảy múa hỗn loạn, vô số kiếm đang đâm chém đan xen, vô số kiếm đang sốt ruột không chờ nổi cắn nuốt máu thịt.

Từng mảng lớn quý tộc dị tộc phát ra tiếng rú thê lương, bọn họ còn chưa làm rõ dị trạng xung quanh thân thể rốt cuộc từ đâu mà đến, đã như bị vô số thanh trường kiếm sắc bén đến cực điểm đồng thời cắt qua, thân thể chợt nổ thành một đám sương mù máu.

Kiếm ảnh tung bay, kiếm khí lăng không, trong đại điện máu tươi quay cuồng, sát khí ngập trời, mấy chục vạn quý tộc dị tộc cao hứng phấn chấn tụ tập ở nơi đây chuẩn bị mở tiệc vui vẻ ăn mừng, trong chớp mắt đã bị kiếm trận đáng sợ tàn sát hơn phân nửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.