Trong doanh địa tù binh, đám thủ lĩnh hơn một ngàn đội săn nô mặt không còn chút máu nhìn ngọn lửa hình người thiêu đốt.
Tàn khốc, phi thường tàn khốc. ‘Dẫn đường’ của bọn họ có mười mấy người đang ở trong lửa hừng hực thiêu đốt, không ngừng phát ra tiếng rú thê lương. Nhưng ở bên có vu y Nghiêu Sơn thành cẩn thận chăm sóc bọn họ, không ngừng bổ sung các loại vu dược, bổ sung tinh huyết cùng lực lượng sinh mệnh cho bọn họ.
Bị lửa nhiệt độ cao không ngừng thiêu đốt, lại vĩnh viễn không thể chết đi, càng vĩnh viễn duy trì sự tỉnh táo, đây quả thực là khổ hình địa ngục mới có.
“Lĩnh chủ Nghiêu Sơn lĩnh, quả thực là ác quỷ trong truyền thuyết.” Một thanh niên Ngu tộc trẻ tuổi, cả đời lần đầu tiên theo tộc nhân đi ra săn nô thấp giọng lẩm bẩm. Một làn gió khẽ thổi tới trước mặt, mang đến mùi da thịt bị đốt trọi, thanh niên Ngu tộc này còn có một đám đồng bạn bên người hắn biến sắc, đồng thời cúi đầu kịch liệt nôn mửa.
“Ác quỷ?” Cơ Hạo mang theo Đế Thích Đồ xuất hiện phía sau thanh niên Ngu tộc này, hắn mỉm cười nói: “Thật ra ở Nam Hoang, tộc nhân của ta đem các ngươi xưng là ác quỷ. Ác quỷ ba mắt, ác quỷ bốn mắt, ác quỷ năm mắt, còn có ác quỷ da đen, ác quỷ da xanh vân vân.”
Nhún nhún vai, Cơ Hạo nhìn đám ‘dẫn đường’ kia ở trong lửa không ngừng giãy dụa kêu rên, trầm giọng nói: “Bọn hắn muốn ta cùng tộc nhân của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185451/chuong-1386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.