Chương trước
Chương sau
Trong doanh địa tù binh, đám thủ lĩnh hơn một ngàn đội săn nô mặt không còn chút máu nhìn ngọn lửa hình người thiêu đốt.

Tàn khốc, phi thường tàn khốc. ‘Dẫn đường’ của bọn họ có mười mấy người đang ở trong lửa hừng hực thiêu đốt, không ngừng phát ra tiếng rú thê lương. Nhưng ở bên có vu y Nghiêu Sơn thành cẩn thận chăm sóc bọn họ, không ngừng bổ sung các loại vu dược, bổ sung tinh huyết cùng lực lượng sinh mệnh cho bọn họ.

Bị lửa nhiệt độ cao không ngừng thiêu đốt, lại vĩnh viễn không thể chết đi, càng vĩnh viễn duy trì sự tỉnh táo, đây quả thực là khổ hình địa ngục mới có.

“Lĩnh chủ Nghiêu Sơn lĩnh, quả thực là ác quỷ trong truyền thuyết.” Một thanh niên Ngu tộc trẻ tuổi, cả đời lần đầu tiên theo tộc nhân đi ra săn nô thấp giọng lẩm bẩm. Một làn gió khẽ thổi tới trước mặt, mang đến mùi da thịt bị đốt trọi, thanh niên Ngu tộc này còn có một đám đồng bạn bên người hắn biến sắc, đồng thời cúi đầu kịch liệt nôn mửa.

“Ác quỷ?” Cơ Hạo mang theo Đế Thích Đồ xuất hiện phía sau thanh niên Ngu tộc này, hắn mỉm cười nói: “Thật ra ở Nam Hoang, tộc nhân của ta đem các ngươi xưng là ác quỷ. Ác quỷ ba mắt, ác quỷ bốn mắt, ác quỷ năm mắt, còn có ác quỷ da đen, ác quỷ da xanh vân vân.”

Nhún nhún vai, Cơ Hạo nhìn đám ‘dẫn đường’ kia ở trong lửa không ngừng giãy dụa kêu rên, trầm giọng nói: “Bọn hắn muốn ta cùng tộc nhân của ta chết, dùng phương pháp tàn khốc nhất chết đi; mà ta muốn ta cùng tộc nhân của ta sống, sống được vui vẻ khoái khoái lạc lạc. Loại mâu thuẫn này không thể điều hòa, chỉ có thể dùng thủ đoạn như ác quỷ để giải quyết.”

Cơ Hạo đặt tay lên trên vai thanh niên Ngu tộc vừa mới nói chuyện, rất nghiêm túc nhìn mắt hắn nói: “Các ngươi phải biết may mắn, các ngươi thất bại nhanh như vậy, các ngươi chưa thể tạo thành bất cứ tổn hại nào cho ta cùng tộc nhân của ta, cho nên các ngươi có cơ hội sống sót trở về đoàn tụ với người thân của các ngươi.”

“Nếu, ta là nói nếu, các ngươi tạo thành bất cứ một chút thương tổn nào đối với tộc nhân của ta, ta thề, đầu của các ngươi đều sẽ bị chặt để đắp tháp, mà thân thể các ngươi, sẽ bị băm cho sói ăn!” Cơ Hạo vỗ vỗ thanh niên Ngu tộc sắc mặt trắng bệch, thản nhiên nói: “Tin tưởng ta, vì bảo hộ tộc nhân của ta, ta có thể làm ra chuyện so với địa ngục các ngươi tưởng tượng càng đáng sợ hơn.”

Một đám quý tộc Ngu tộc không hé răng nữa. Ngữ khí của Cơ Hạo rất quyết tuyệt, mang theo một luồng khí lạnh xộc thẳng vào tim, đây là một lĩnh chủ đáng sợ ý chí kiên định, không dao động vì ngoại vật. Các quý tộc Ngu tộc có nhận thức trực quan nhất đối với Cơ Hạo, bọn họ tự nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức tranh luận với Cơ Hạo.

“Được rồi, được rồi, mọi người nghe ta nói!” Đế Thích Đồ tiến lên hai bước, dùng sức vỗ vỗ tay, dẫn tới tộc nhân Ngu tộc trong toàn bộ đội săn nô chú ý: “Đầu tiên, xin cho ta tự giới thiệu một lần, ta là đoàn trưởng Đế Thích Đồ Huyết Nhãn binh đoàn Huyết Nguyệt quân đoàn, ta phụng mệnh lệnh Đế Thích Diêm La đại đế, tới nội địa nhân tộc tra xét tình huống nhân tộc.”

Một đám thủ lĩnh đội săn nô đều kinh hô thành tiếng. Bọn họ kính sợ nhìn Đế Thích Đồ, nhất là nhìn về phía kim bài trong tay hắn đại biểu thân phận của hắn. Tộc nhân Ngu tộc ở đây đều hướng Đế Thích Đồ cúi đầu hành lễ, bọn họ chỉ là xuất thân tiểu gia tộc Ngu tộc bình thường, thân phận địa vị, gia thế thế lực đều thua xa Đế Thích Đồ.

“Được rồi, thân phận cùng nhiệm vụ của ta mọi người đều rõ rồi. Rất bất hạnh, các ngươi đã làm một vụ mua bán lỗ vốn.” Đế Thích Đồ nhún vai, thấp giọng cảm khái: “Xem xem bộ dáng chật vật của các ngươi, tù binh, các ngươi đều là tù binh. May mắn là, các ngươi còn có cơ hội được chuộc về, mà cấp dưới của các ngươi, trời ạ, rất bất hạnh, bọn họ đã tương đương với người chết, các ngươi phải trả bao nhiêu tiền trợ cấp?”

Sắc mặt các thủ lãnh đội săn nô trở nên càng thêm khó coi, bọn họ trầm mặt, mặt không biểu cảm nhìn Đế Thích Đồ.

Người của đội săn nô quả thực xuất thân không được tốt lắm, ở trong săn giết tanh máu hàng năm dưỡng thành tập tính kiệt ngạo hung tàn của bọn họ. Đế Thích Đồ quả thật là quý tộc cao cấp, nhưng nếu Đế Thích Đồ dám tùy ý cười nhạo châm chọc bọn họ, như vậy bọn họ dám thề, Đế Thích Đồ không thấy được mặt trời ngày mai!

Hơn một ngàn đội săn nô liên thủ, thế lực phía sau bọn họ cũng sẽ là một lực lượng cực kỳ khổng lồ, liên thủ giết chết ba năm quý tộc cấp cao, chuyện cũng chỉ có như vậy. càng không cần nói, bọn họ còn có thể đem tội lỗi đẩy cho Cơ Hạo mà?

Đế Thích Đồ cảm nhận được sự ác ý trong mắt những kẻ này, hắn vội vàng giơ hai tay cười to lên: “Ồ, ồ, ta không có ý tứ cười nhạo các vị, ta thật ra là muốn nói, ta đưa tới cho mọi người một cơ hội kiếm tiền!”

Không đợi đám thủ lãnh các đội săn nô này mở miệng, Đế Thích Đồ liền hướng Cơ Hạo chỉ một cái: “Giới thiệu một chút, vị đại nhân tôn quý mà cường đại, càng có vô thượng trí tuệ này, Nghiêu Hầu Cơ Hạo, một trong các đại quý tộc đỉnh cấp nhất của nhân tộc.”

Đầu lưỡi nhẹ nhàng bắn một cái, phát ra một tiếng vang thanh thúy, Đế Thích Đồ thở dài nói: “Mọi người đã kiến thức được thủ đoạn của Cơ Hạo đại nhân tôn quý, quá lợi hại, quá khủng bố, chúng ta hơn một ngàn đội săn nô, mấy trăm vạn tinh binh cường tướng, ngắn ngủn một khắc đồng hồ, chúng ta toàn quân bị diệt!”

Một đám thủ lãnh đội săn nô đồng thời lộ ra vẻ mặt quái dị mà phức tạp. Thực lực của Cơ Hạo, quả thực làm bọn họ thấy mà than thở.

Vốn bọn họ cho rằng đây sẽ là một hồi nhiệm vụ nhỏ dễ như trở bàn tay, hồi báo hậu hĩnh, ai biết chính là nhiệm vụ chết tiệt này, làm bọn họ lâm vào tuyệt cảnh. Tiền chuộc chết tiệt, tiền trợ cấp chết tiệt, còn có gia tộc chỉ trích chết tiệt, nhiều người hiện tại hận không thể đi chết!

“Ta đại biểu Cơ Hạo đại nhân cường đại mà tôn quý như thế, mang đến cho mọi người một cơ hội kiếm tiền, kiếm cả đống tiền. Chỉ cần mọi người phối hợp Cơ Hạo đại nhân tôn quý mà cường đại, như vậy mọi người đều có thể bình an về nhà, không cần trả cho dù một ngọc tệ tiền chuộc, hơn nữa, có lẽ mọi người còn có thể có hồi báo càng thêm khó có thể tưởng tượng!”

“Đế Thích Đồ đại nhân, cần chúng ta làm gì?” Một quý tộc Ngu tộc thân hình cao lớn, mặt đầy râu xồm màu vàng chải chuốt trơn bóng chỉnh tề kiễng chân kêu lên: “Cần chúng ta làm gì? Kiếm tiền, kiếm cả đống tiền, đây là tin tức chúng ta thích nghe nhất! “

Đế Thích Đồ đem yêu cầu của Cơ Hạo nhanh chóng kể rõ một lần, hắn thoải mái nói: “Xem, rất đơn giản không phải sao? Mọi người dựa theo ta nói, phân biệt chỉ ra và xác nhận một số người nào đó, chỉ ra làm chứng bọn họ cấu kết chúng ta ý đồ đảo điên liên minh bộ lạc nhân tộc.”

Đám thủ lãnh đội săn nô nhìn nhau không nói nên lời.

Bọn họ và bộ lạc nhân tộc qua lại nhiều năm, bọn họ từng kiến thức đủ loại người, có anh dũng bất khuất, có tử chiến đến cùng, có thiết huyết hào dũng, có khảng khái nhiệt tình, nhưng giống Cơ Hạo bưng chậu nước bẩn hắt lên trên thân tộc nhân của mình như vậy, quả thật là người đầu tiên.

Đương nhiên, trong nhân tộc đã có thể xuất hiện người cấu kết bọn họ tập kích lãnh địa nhân tộc, như vậy xuất hiện quái thai như Cơ Hạo cũng là đương nhiên thôi!

Người ta cũng cấu kết dị tộc tập kích lãnh địa nhà mình rồi, chẳng lẽ nhà mình không thể cấu kết dị tộc, hướng trên người bọn họ hắt nước bẩn sao?

“Chúng ta, có thể nhận được bao nhiêu?” Một thủ lãnh đội săn nô ồm ồm mở miệng.

“Các ngươi có thể nhận được, nhiều hơn so với các ngươi tưởng tượng!” Cơ Hạo nhìn thủ lãnh kia cười: “Các ngươi có biết một câu hay không, ăn miếng trả miếng, gậy ông đập lưng ông. Tính cách của ta, có người nói là ‘Trừng mắt tất báo’, các ngươi biết ‘Trừng mắt’ là sinh vật thế nào không?”

Trong lửa nóng, một ngọn lửa hình người đột nhiên phẫn nộ mắng: “Nghiêu Hầu Cơ Hạo, ngươi không được chết tử tế!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.