Cả thảy mười tám tên Vực Ngoại Thiên Ma tôn cấp.
Bọn họ cao từ năm sáu trượng đến ba năm trăm trượng, thân thể hình thái khác nhau, trên người lại đều treo chuỗi ngọc bảo châu, toàn thân châu quang bảo khí, khí lành bốc lên. Bọn họ lẳng lặng đứng ở trên ánh sáng cầu vồng nhìn Cơ Hạo, trong mắt lóe ra ánh sáng nhiều màu, mặc cho ai cũng nhìn không thấu ý nghĩ trong lòng họ.
“Vực ngoại, ma đầu!” Cơ Hạo nhìn các Thiên Ma tôn cấp đó, hướng Hồng Liên đạo nhân thở dài một hơi: “Ngày đó ở Nam Hoang, tổ sư nhà ngươi từng phủ nhận các ngươi và lũ Vực Ngoại Thiên Ma có bất cứ sự liên lụy nào. Hôm nay thì tốt rồi, các ngươi nghiêm túc liên thủ?”
Hồng Liên đạo nhân mang theo một tia biểu cảm phức tạp, có vài phần kiêng kị hướng các Thiên Ma đó nhìn một cái, từ từ cười nói: “Cơ Hạo, đừng vội nói hươu nói vượn, bổn môn sao có thể liên thủ với lũ ma đầu này... Chẳng lẽ ngươi không biết, ngươi...”
Một Ma tôn lưng mọc hai cánh, toàn thân bao phủ một tầng bạch quang cho người ta cảm giác cực kỳ sạch sẽ, khuôn mặt thần thánh, nghiêm túc, mặc áo bào trắng, trên người có các loại bảo châu cùng tinh thạch kỳ dị khác khảm mà thành vật trang sức cười lên rạng rỡ tỏa sáng.
Cánh chim trắng như tuyết ở sau lưng chậm rãi mở ra, Ma tôn mỉm cười nói: “Hồng Liên đạo hữu, ngươi ta đã là quan hệ minh hữu, cần gì còn ở nơi này nói láo phủ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185143/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.