Khí xám lao ra khỏi trung quân đại trướng, các bộ lạc nhân tộc đồng loạt kinh động.
Trùng lão ngửi được một số khí tức nào đó quen thuộc, hắn là người đầu tiên từ trong doanh trại lao ra, theo khí xám chảy qua bên người chộp một nắm, ghé đến trước mũi cẩn thận phân biệt một phen, không khỏi phẩy tay cảm khái: “Nghiêu Hầu đại năng... trong thiếu niên nhân tộc ta, chỉ một người này!”
Tuy không biết Cơ Hạo là vì sao làm được, nhưng Trùng lão đã phân biệt ra tính tình truyền nọc độc ‘Thiên Tai’ trong khí xám, so với loại điên cuồng điên tùy ý công kích kia của ‘Thiên Tai’ nguyên thủy nhất, ‘Thiên tai’ truyền độc trong khí xám đã trở nên ôn hòa thuận theo, sẽ không tùy ý gây hại.
Lưu Độc ‘Thiên Tai’ đã bị người ta thuần phục, nhưng Trùng lão lấy kinh nghiệm nhiều năm ôn dưỡng vu độc của lão đến xem, độc tính của ‘Thiên tai’ truyền nọc độc trong khí xám lại bỗng dưng gia tăng rất nhiều, một khi phát tác sẽ càng thêm ác độc, có thể nói trúng là hết cứu.
Càng thêm đáng sợ là, trong khí xám không chỉ có riêng ‘Thiên Tai’ truyền nọc độc, càng trộn lẫn hơn vạn loại ôn độc cổ quái.
Những ôn độc này khí tức quái dị, khác biệt với các loại ôn dịch độc tố Vu Điện những năm qua thu được, nhưng mỗi một loại ôn độc đều bá đạo tuyệt luân, một khi bùng nổ đều có lực sát thương đáng sợ. Hơn vạn loại ôn độc trộn lẫn với nhau, Trùng lão có chút thấp thỏm tính toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184975/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.