Tuyết Lăng vừa bị chiến sĩ Già tộc mang đi, một đạo thanh quang từ trong thành trại xé rách màn mưa lao vút đến, Cơ Hạo mang theo Viên Lực tới bên người Man Man, Thiếu Ti, nhìn nơi chiến sĩ Già tộc biến mất, sắc mặt dị thường âm trầm khó coi.
Viên Lực mở to mắt nhìn, khuôn mặt khỉ vặn vẹo như quỷ, khàn cả giọng thét chói tai, vung quyền hung hăng nện ở trên thân Cơ Hạo: “Tuyết Lăng bị người ta đoạt đi rồi! Nếu nàng xảy ra chút gì đó ngoài ý muốn, ta và các ngươi không chết không thôi!”
Tay trái Cơ Hạo bóp chặt cổ Viên Lực, tay phải hung hăng đánh một quyền ở trên bụng hắn, đánh cho Viên Lực đôi mắt lồi ra, khóe miệng phun máu, hồi lâu không thể động đậy, cũng không nói nổi một chữ nào.
Đem Viên Lực ném xuống đất, liên tục đánh bảy tám đạo Định Thân Chú ở trên người hắn, Cơ Hạo cúi đầu nhìn hắn cười lạnh nói: “Đây là chiến trường, tiểu hầu tử. Các ngươi đã đến chiến trường, thì phải làm sẵn chuẩn bị bị người ta chém, bị người ta giết, bị người ta bắt sống.”
Nhìn Viên Lực không thể động đậy, Cơ Hạo lạnh lùng nói: “Ta và đám dị tộc kia cũng không phải cha đẻ của ngươi, không có nghĩa vụ giúp ngươi chiếu cố nữ nhân ngươi thích... Cho dù là cha đẻ của ngươi, Vô Chi Kỳ sẽ bởi vì một tiểu giao long, giúp ngươi ra tay bừa bãi?”
Khuôn mặt Viên Lực xanh đỏ bất định một phen, hắn muốn nói chuyện, nhưng hắn ngay cả đầu lưỡi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184919/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.