Vũ Nhiên Lãnh mở mắt ra, xung quanh là một nơi rất kì quái, hắn thực sự chưa gặp qua bao giờ. Hắn mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, chẳng biết bao giờ đã thay đổi. Thật giống đồ của những người Tây phương kia. Khi đủ tâm tình xác định lại, hắn thấy mình đứng trước một ngôi nhà kiến trúc quái dị, xung quanh là vườn hoa xinh đẹp. Còn ngơ ngác nhìn, bỗng nhiên có hai người đi tới. Vũ Nhiên Lãnh không biết tại sao khi thấy thiếu niên thanh tú kia, hắn biết đó là Ân nhi của hắn.
Đôi mắt long lanh, xinh đẹp, thuần khiết. Đó là Ân nhi của hắn.
Người con gái đi cùng cũng rất xinh xắn hồn nhiên.Taynàng đang co kéo tay Ân nhi. Bộ dáng vô cùng thân thiết.
Ân nhi à, giấc mơ của ngươi là như thế sao.
Ngực Vũ Nhiên Lãnh nhói đau.
“ Đường cô nương, em bỏ tay ra đi.”
“ Không không. Anh phải đi gặp bạn cùng em.”
“ Không là không.”
“ Sao lại không?” Âu Dương Đường Đường nhăn mũi hỏi lại.
“ Ây, bạn em nhìn anh như lang sói vậy á.”
“ Có đâu. Họ chỉ đang đánh giá anh là công hay thụ thôi. Bất quá …”
“ Bất quá cái gì?” Lý Phong cảnh giác hỏi lại.
“ Bất quá họ nói anh là thụ a.”
Như sét đánh ngang tai, Lý Phong giơ cờ trắng đầu hàng với biểu muội này. Không thèm nói thêm gì nữa, kệ cô đang lôi kéo đến đứt rời cả tay anh. Khi đi dần về căn nhà mới mua của hắn, trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tap-an/2988045/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.