Tuy rằng chưa hoàn toàn xác nhận được thân phận của Vu Miểu Miểu, nhưng thật ra trong lòng Quý Lãng đã có chút tin, cho dù có muốn tính kế anh, cũng không thể nào tìm cái cớ sức sẹo như vậy được. Tuy vậy sau khi lên lầu, anh vẫn gọi cho cha mẹ đã lâu không liên lạc một cuộc điện thoại.
“Quý Lãng?” Lúc mẹ Quý nhận được điện thoại, trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc.
“Con đây.” Bởi vì năng lực đi vào trong mộng, từ khi còn nhỏ Quý Lãng đã không thân với cha mẹ. Sau khi lớn độc lập, lại càng ít về nhà, ngay cả gọi điện cũng chỉ là nhân ngày lễ Tết thăm hỏi một chút. Anh cũng không biết phải nói với bố mẹ như thế nào, lúc này điện thoại được nhấc máy, ngoại trừ lời chào hỏi khô cằn lúc đầu, anh cũng chẳng biết nên tiếp tục nói gì. . Được copy tại _ TRÙMTRUYỆ N. NE T _
“Con…… Có chuyện gì hả?” Vẫn là mẹ Quý biết tính cách của con trai mình, bỗng nhiên gọi điện thoại, chắc chắn là có việc.
“Con có chuyện muốn hỏi hai người.” Quý Lãng nghe thấy mẹ chủ động hỏi, biểu tình liền tự nhiên, anh nhìn thoáng qua Vu Miểu Miểu đang ngoan ngoãn đứng chỗ huyền quan hỏi, “Hai người có biết một cô gái tên Vu Miểu Miểu không?”
“Vu Miểu Miểu?”
“Một cô gái dân tộc thiểu số, vừa tròn 18 tuổi……”
“Vị hôn thê.” Vu Miểu Miểu thấy Quý Lãng giới thiệu nửa ngày cũng không tới trọng điểm, nhịn không được mà nhắc nhở.
Quý Lãng khóe miệng co rút: “…… Bảo là hai người dự định nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-su/1648457/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.