Quý Lãng dừng chân, ánh mắt nhìn chăm chú vào quỷ hồn đang không ngừng tới gần mình, muốn xem cô ta rốt cuộc có thể đi đến gần bao nhiêu.
Lúc anh nhìn Vu Miểu Miểu, Vu Miểu Miểu cũng đồng thời đang nhìn anh, chính xác hơn là cô đang nhìn những thứ xung quanh anh, đó là một đám khí đen phức tạp, bên trong có oán khí của quỷ hồn, có lệ khí của nhân loại, thậm chí còn có những linh khí của thiên địa. Đó là nhiều loại năng lượng có thuộc tính khác nhau trộn lẫn với nhau, nhưng lại thành một thể vừa quỷ dị vừa hài hòa. Theo như lời sư phụ cô, đám khí màu đen này đúng thật là “đen”.
Từ lúc bắt đầu vào thành phố, Vu Miểu Miểu liền chú ý đến con người nơi này, trên người họ lệ khí nhiều hơn so với người ở nông thôn. Cô biết, đây là bởi vì sinh hoạt ở thành phố quá bận rộn, quan hệ phức tạp, phẫn nộ, ủy khuất, buồn rầu, những cảm xúc trái ngược này tạo thành lệ khí càng nhiều. Thậm chí lúc cô tiến vào Hải Thị, đi ngang qua mỗi tòa nhà cao tầng đều thấy loại khí đen này, thế nhưng loại màu đen thuần túy nhất, lại chính là người ở trước mặt.
Giống như một viên trân châu đen bóng, mạnh mẽ, đẹp đẽ, thật khiến cho Vu sư yêu thích.
“Quý Lãng!” lúc hai người bốn mắt nhìn nhau, anh chàng cảnh sát vừa mới để Quý Lãng ghi lời khai chạy đến: “Cậu quên chìa khóa này”.
Anh trai cảnh sát quơ quơ chùm chìa khóa mở cổng trong tay.
Quý Lãng quay lại, nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-su/1648456/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.