-----------
Nhìn không ra đâu là bông tuyết, đâu là chất kết tinh màu trắng, chúng nó cứ như vậy mà hòa lẫn vào không khí, biến mất một cách vô hình, nhưng những thứ này không phải bông tuyết bình thường.
“Chúng ta tiêu rồi.” Người hiểu nhất về thuốc đồng hóa chính là Bode, giọng nói của hắn đang run rẩy.
Lê Khải Liệt lập tức kéo Vu Duy Thiển lui ra phía sau, “Cách xa hắn một chút, hắn đã bị lây nhiễm!”
Bode đã từng nói không thể để thuốc đồng hóa lan ra không khí.
Tinh thể ở bên trong một khi tiếp xúc với không khí sẽ nổi lên tác dụng, lây lan với tốc độ rất nhanh, mọi người ở xung quanh sẽ bị đồng hóa, sẽ trở thành những con rối bị mất tư duy.
Nhưng cái lọ đã vỡ nát, bông tuyết và thuốc đồng hóa cùng nhau bay tứ tung, Bode ở gần nhất, đó là chuyện xảy ra trong nháy mắt, nhanh đến mức không ai kịp ngăn cản, vừa rồi tuyết rơi xuống người hắn, hắn chỉ cảm thấy phần bụng tê rần, cũng giống như bông tuyết có cái gì đó rơi vào vết thương của hắn, trong đầu của hắn thoáng chốc trống rỗng.
Mặc kệ gọi nó là thuốc đồng hóa hay là ma thuật kết tinh thì nó sẽ lây lan ra ngoài, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn sẽ làm cho toàn thể thế giới trở thành những cái xác không hồn, mà người biết rõ cách khống chế nó lại là người đầu tiên bị nhiễm bệnh.
Cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn Bode, cũng mất đi năng lực suy nghĩ, chỉ có tiếng kêu thảm thiết thê lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311671/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.