Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241
Chương sau
Điện quang lóe lên, dòng điện dừng lại, “Duy–” Lời nói của Lê Khải Liệt vô cùng chậm rãi, “Đừng.” Nếu ánh mắt của hắn là thực thể thì Josen nhất định đã chết vô số lần. Tầm mắt của Vu Duy Thiển dừng hình trên người của Lê Khải Liệt, giống như đang cân nhắc có nên nghe theo hay không. Lúc này Josen rất kiên nhẫn, hắn nôn nóng muốn nhìn bộ dáng cực kỳ bi thương của Lê Khải liệt. Tiếng đồng tích tắc, Kent Claudy bàng quan ngồi trên ghế, nếu Vu Duy Thiển quỳ xuống trước mặt Josen thì chắc chắn sẽ kích thích Lê Khải Liệt, nói không chừng hắn sẽ điên cuồng, sẽ sinh ra dị thường, từ trước cho đến nay không ai sinh ra biến dị…. “Duy, đừng.” Không còn nhìn thấy tức giận, sự bình tĩnh trên người của Lê Khải Liệt phiêu tán hơi thở làm cho người ta sởn gai ốc, ánh mắt vàng óng lấp lánh hào quang dưới đáy mắt. “Chính là nó…” Thấp giọng thì thầm, trên khuôn mặt bình tĩnh già nua của Kent Claudy lộ ra một chút đỏ ửng kích động, bàn tay run rẩy nắm gậy, hắn đứng lên, nhìn chằm chằm vào Lê Khải Liệt ở trong lồng sắt. “Chỉ cần ta quỳ xuống thì ngươi lập tức thả hắn ra?” Vu Duy Thiển giống như không hề nghe thấy lời nói của Lê Khải Liệt, hơi liếc mắt về phía sau, “Ngươi cam đoan ngươi sẽ làm được?” “Đương nhiên, ta nói được thì sẽ làm được, dù sao hắn cũng là anh của ta, ta làm sao có thể nhốt hắn ở trong lồng, tuy rằng nó quả thật rất thích hợp với hắn.” Giống như đang thưởng thức một kiệt tác, Josen chăm chú nhìn vào lồng sắt, hiện tại tâm tình của hắn vô cùng khoái trá. Lê Khải Liệt không hề nhìn bất luận kẻ nào, hắn dùng ánh mắt khủng bố để nhìn Vu Duy Thiển, “Ta thà chết cũng không muốn người quỳ lạy hắn, có nghe thấy hay không? Duy! Ta thà chết!” Giọng nói khàn đặc mang theo dư âm của thuốc nổ, giống như đang hỏi ngươi muốn ta chết hay sao? Vu Duy Thiển làm như không nghe thấy lời nói của Lê Khải Liệt, “Chỉ là quỳ xuống mà thôi, chỉ cần có thể đạt được mục đích, có thể cứu được ngươi thì như vậy cũng không đáng là gì.” “Không đáng là gì?” Lê Khải Liệt chấn động, cho dù hắn bị người ta đối đãi như vật thí nghiệm cũng không làm cho sắc mặt của hắn trở nên khó coi như vậy, “Ngươi nói dễ dàng như thế hay sao! Ta không cho phép ngươi quỳ xuống! Có nghe thấy hay không? Không cho—không cho!” Cuồng nộ tru lên giống như mất đi kiểm soát, Vu Duy Thiển cau mày, ánh mắt nghiêm khắc lạnh lùng lại vô tình, “Đừng ầm ĩ ở đây, câm miệng lại cho ta!” Tiếng mắng chửi chấn động bụi bậm trong không khí, ngay cả ánh trăng cũng bị ngưng kết, hết thảy mọi tiếng động đều im bặt, hết thảy mọi ánh mắt trong căn phòng dưới tầng hầm đều tập trung lên một người. Cơn đau trong lồng ngực đã dừng lại, Vu Duy Thiển chậm rãi hít thở, “Chẳng phải chỉ là quỳ xuống hay sao, chẳng có gì lớn lao, đừng quan trọng hóa vấn đề, có quỳ xuống thì ta cũng sẽ không chết.” Hắn nói tùy tiện, giọng điệu mỉa mai lạnh lùng, tựa hồ muốn nói cho dù có bị bắn trúng thì hắn cũng sẽ không chết, tuy nói đơn giản như vậy nhưng hắn thật sự chuẩn bị quỳ xuống? Hắn không phải là ai khác, hắn là Vu Duy Thiển, là người đàn ông đã sống mấy trăm năm, chưa bao giờ vứt bỏ tôn nghiêm, kiêu ngạo đến mức ngay cả tự sát cũng xem thường. Một người như vậy mà quỳ xuống đối với người khác— Mặc dù không chết nhưng luôn xem trọng tôn nghiêm và kiêu ngạo, quỳ xuống chẳng khác nào là tự sát, thậm chí còn khó chấp nhận hơn tự sát. Hào quang màu vàng óng dưới đáy mắt của Lê Khải Liệt càng thêm chói mắt, thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện dưới ánh trăng lạnh lùng, hắn nhìn chằm chằm Vu Duy Thiển, người bị hắn nhìn chăm chú nâng lên đôi mắt lãnh đạm, nhắc nhở Josen ở sau lưng, “Nhớ thực hiện lời nói của ngươi, với lại – buông ra.” Josen buông tay ra rồi lui về phía sau vài bước, Vu Duy Thiển xoay người, hắn hơi khuỵu gối xuống, chậm rãi, nhưng quả thật hắn đang khuỵu gối xuống trước mặt Josen. Ngay tại lúc này bỗng nhiên Bode thất thanh hô to, “Ngươi muốn làm cái gì?” Lực chú ý của mọi người đều đang tập trung vào Vu Duy Thiển, bao gồm cả Bode, hắn đứng ở bên cạnh lồng sắt, không ngờ Lê Khải Liệt lại đột ngột cướp đi ống kim trên tay hắn, kim tiêm bén nhọn nhắm ngay động mạch cổ của mình, máu tươi bắn ra làm ướt cổ của Vu Duy Thiển. Vu Duy Thiển không kịp quay đầu lại, thân thể đang quỳ xuống chưa kịp tiếp xúc với mặt đất đã nhào về phía trước, đổ ập vào người của Josen, sau lưng vang lên tiếng nói âm trầm của Lê Khải Liệt, “Vu Duy Thiển! Ngươi muốn ta chết hay sao?” Vu Duy Thiển quay người lại, nhìn thấy Lê Khải Liệt tự biến mình thành một thân đầy máu, nhất thời nổi cơn thịnh nộ lên đến đỉnh điểm, “Ngươi đang làm cái gì! Cái tên ngu ngốc này!” Tức giận và lo lắng làm cho đôi mắt của hắn trở nên đỏ bừng, giống như muốn toát ra lửa, hắn đụng vào cần cổ ướt đẫm, trên tay đều là máu của Lê Khải Liệt. “Ngươi không tin, ta sẽ chết cho ngươi xem.” Dùng giọng điệu tùy tiện mà lúc trước hắn đã từng nói với Vu Duy Thiển, Lê Khải Liệt thản nhiên giơ lên ống kim, “Ngươi dám quỳ xuống thì ta liền đem thứ chết tiệt này tiêm vào cơ thể của mình, gấp ba lượng thuốc thì có lẽ ta thật sự sẽ trở thành dã thú không còn lý trí, rốt cục nhận không ra ngươi, đến lúc đó ngươi muốn làm cái gì cũng được, ta cũng sẽ không cảm thấy đau lòng.” Kim tiêm nhiễu giọt máu, lấp lánh ánh sáng đỏ, vết thương trên cổ của hắn vẫn còn đang đổ máu. “Muốn thử một chút hay không? Duy yêu của ta….” Giọng nói khàn khàn nhưng vẫn hoa lệ từ từ vang vọng trong gian phòng âm u, dịu dàng đến mức khiến người ta phải sợ hãi. Thời gian dường như đình chỉ, chỉ có gió đêm lướt qua, tản ra mùi máu tươi thoang thoảng, ánh trăng như sương mù. “Thật sự là ngu ngốc.” Cách lồng sắt, Vu Duy Thiển đối diện với hắn, trong đồng tử đen láy thâm thúy giống như có hàng trăm hàng ngàn cảm xúc hiện lên, ánh mắt và ngữ khí kia không biết là bất đắc dĩ hay là xúc động. Hắn chậm rãi giơ lên bàn tay phải của mình, cầm lấy một thứ mà Lê Khải Liệt cũng không xa lạ, “Ta bằng lòng làm một chuyện gì đó để cứu ngươi, nhưng không phải trong tình huống không còn cách nào khác thì ai lại đi quỳ gối đối với một tên ngu ngốc như vậy.” Bạn đang Nhìn thấy váºt trên tay của hắn thì Josen láºp tức biến sắc, âThiết bá» Äiá»u khiá»n? Từ khi nà o thìâ¦.â âNgay tại lúc ngÆ°Æ¡i tá»± cho là mình nắm chắc thắng lợi, kiêu ngạo là m cho ngÆ°á»i ta trá» nên tá»± phụ, Äánh mất cảnh giác.â Trên tay của Vu Duy Thiá»n không phải thứ gì khác mà chÃnh là thiết bá» Äiá»u khiá»n trên ngÆ°á»i Josen, dùng Äá» Äiá»u khiá»n con chÃp cà i trong tim của hắn, là thiết bá» tiếp thu và chuyá»n hóa tÃn hiá»u của con chÃp. Thứ kia lá»t và o trong tay của Vu Duy Thiá»n, nhÆ° váºy có nghÄ©a Äã mất Äi thứ Äá» khá»ng chế hắn, con chÃp hoà n toà n bá» vô hiá»u hóa. âNgÆ°Æ¡i!â Josen nghÄ© Äến cú va chạm vừa rá»i, âNgÆ°Æ¡i Äá»ng ý Äiá»u kiá»n của ta hóa ra là vì Äá» chiếm lấy thiết bá» Äiá»u khiá»n?â Cái gì mà bất Äắc dÄ©, hết thảy chá» là diá»
n ká»ch! âCÅ©ng không quá ngu dá»t, rá»t cục Äã hiá»u Äược.â à cÆ°á»i lạnh lẽo trong Äá»ng tá» mà u Äen tá»±a há» Äang má»a mai Josen tá»± cho là mình thông minh,thiết bá» Äiá»u khiá»n bá» há»ng, bá» ném xuá»ng Äất giá»ng nhÆ° phế phẩm. âHa ha ha haâ¦.Duy, không há» là Duy của taâ¦.â Lê Khải Liá»t cÆ°á»i to, tiếng cÆ°á»i Äắc ý giá»ng nhÆ° hắn má»i là ngÆ°á»i bình yên vô sá»±, chá» cần Vu Duy Thiá»n không sao thì Äá»i vá»i hắn mà nói Äó chÃnh là thắng lợi. âÄủ rá»i.â Má»t tiếng thá» dà i, Kent Claudy tá»±a há» không muá»n tiếp tục Äứng ngoà i lá», hắn Äi Äến bên cạnh Josen, âNgÆ°Æ¡i vẫn còn kém má»t chút, nhóc con, muá»n kế thừa Claudy thì ngÆ°Æ¡i vẫn còn kém má»t chút.â âKhông phải con kế thừa chẳng lẽ lại là hắn? Ãng ná»i! Chẳng lẽ ông Äã quên? Dòng máu chảy trên ngÆ°á»i của hắn không thuần khiết, hắn là tạp chủng.â Nóng lòng nhắc nhá» Kent Claudy, Josen chá» và o Lê Khải Liá»t á» trong lòng sắt, âHắn vẫn muá»n giết ngÆ°Æ¡i! Hủy diá»t Claudy của chúng ta!â âNhÆ°ng Äá»ng thá»i hắn cÅ©ng là hy vá»ng của Claudy chúng ta, mấy trÄm nÄm qua không ai có thá» thức tá»nh dấu hiá»u của lang nhÆ° á» trên ngÆ°á»i hắn, Äây là Chúa Äã gợi ý cho chúng ta, Josen, trên ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có má»t ná»a huyết thá»ng giá»ng nhÆ° hắn, ngÆ°Æ¡i Äừng quên Äiá»u Äó.â Ãng lão thoạt nhìn có má»t chút tức giáºn, Äi ngang qua ngÆ°á»i Josen rá»i Äá»i diá»n vá»i Vu Duy Thiá»n. âNgÆ°Æ¡i tháºt không tá», ngà i Wirth, nÄng lá»±c của ngÆ°Æ¡i cùng vá»i sá»± gan dạ và sáng suá»t, không há» là ngÆ°á»i trong truyá»n thuyết, Leo có thá» có Äược ngÆ°Æ¡i là may mắn của hắn.â Bá»ng nhiên Kent Claudy trá» nên hòa nhã, thái Äá» nà y giá»ng nhÆ° lúc trÆ°á»c chÆ°a từng xảy ra chuyá»n gì. âNếu Äá» Leo kế thừa gia tá»c nà y thì ngÆ°Æ¡i nhất Äá»nh sẽ giúp hắn, nhÆ° váºy có lẽ chúng ta nên thay Äá»i phÆ°Æ¡ng thức giao dá»ch.â Hắn tạm dừng má»t chút, giá»ng nhÆ° Äá» Lê Khải Liá»t nghe rõ mà dần dần tiếp cáºn, âNếu ta Äem mạng của ta giao cho ngÆ°Æ¡i Äá» trao Äá»i thì ngÆ°Æ¡i có nguyá»n ý tiếp quản Claudy hay không?â âTiếp quản Claudy?â Lê Khải Liá»t không ngá» lão già Äiên cuá»ng nà y lại ÄÆ°a ra loại giao dá»ch vá» vẩn nhÆ° váºy, âNgÆ°Æ¡i nguyá»n ý giao mạng của ngÆ°Æ¡i cho ta? Chá» cần ta tiếp quản Claudy, trá» thà nh ngÆ°á»i thừa kế của ngÆ°Æ¡i?â Äó là má»t Äiá»u kiá»n trao Äá»i không thá» tÆ°á»ng tượng Äược, Kent Claudy dÆ°á»ng nhÆ° Äã sá»m nghÄ© Äến rất nhiá»u thứ, hắn gáºt Äầu, âKhông sai, ngÆ°Æ¡i háºn ta, ngoại trừ nhÆ° váºy ra thì không còn Äiá»u kiá»n nà o tá»t hÆ¡n, ta cho ngÆ°Æ¡i thứ mà ngÆ°Æ¡i muá»n, ngÆ°Æ¡i Äá»ng ý tiếp quản Claudy, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?â Mặc dù Kent Claudy Äang má»m cÆ°á»i nhÆ°ng Lê Khải Liá»t có thá» nhìn thấy má»t loại cảm xúc khác á» trong mắt của hắn, tá»±a há» là vừa chán ghét vừa có cái gì Äó, âHuyết thá»ng dÆ¡ bẩn nhất, không thuần khiết nhất lại có thá» tiếp quản Claudy? Chẳng lẽ hiá»n tại gia tá»c Claudy Äã tuyá»t vá»ng Äến mức nà y hay sao?â Ãnh mắt của Kent Claudy chợt lóe, Lê Khải Liá»t Äã có thá» xác Äá»nh rõ rà ng, âHóa ra gia tá»c Claudy Äã tháºt sá»± tuyá»t vá»ng Äến mức nà y, ngÆ°Æ¡i sắp chết, Kent, nhÆ°ng dÆ°á»i ngÆ°Æ¡i lại không có ai có thá» kế thừa gia tá»c tá»i tÄm và dÆ¡ bẩn nà y, toà n bá» ngÆ°á»i thừa kế Äá»u Äã chết, không chết chá» còn có ta và Josen, mà ngÆ°á»i không có tÆ° cách nhất Äá»i vá»i ngÆ°Æ¡i lại xuất hiá»n dấu hiá»u của lang, cho nên ngÆ°Æ¡i má»i nôn nóng muá»n tìm ra bà máºt dá» biến từ trên ngÆ°á»i của taâ¦.â Trên khuôn mặt dÃnh máu của Lê Khải Liá»t xuất hiá»n ý cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i quá»· bà giả dá»i lại tà n nhẫn, tiếp tục Äâm và o chá» Äau của Kent Claudy, âBá» ngÆ°Æ¡i xem là Äứa con nghiá»t chủng, là kẻ vô dụng nhất, là huyết thá»ng dÆ¡ bẩn nhất á» trong mắt của ngÆ°Æ¡i lại chiếm Äược giấc má»ng của ngÆ°Æ¡i, chuyá»n nà y Äá»i vá»i gia tá»c Claudy theo Äuá»i huyết thá»ng tá»i cao mà nói thì tháºt sá»± Äáng má»a mai biết baoââ âLeo! NgÆ°Æ¡i còn muá»n là m cà n Äến khi nà o? Äừng quên ta là ông ná»i của ngÆ°Æ¡i! Nhìn xem ngÆ°Æ¡i Äang á» Äâu, Äiá»u kiá»n nà y chẳng có bất lợi gì Äá»i vá»i ngÆ°Æ¡i!â Cây gáºy Äáºp xuá»ng Äất má»t cái tháºt mạnh, Kent Claudy rá»t cục không thá» duy trì khuôn mặt bình tÄ©nh, những nếp nhÄn dữ tợn lá» ra trên khuôn mặt khá giá»ng Lê Khải Liá»t. âNếu ngÆ°Æ¡i Äá»ng ý thì tất cả Äá»u tá»t, nếu khôngâ¦â âKent Claudy bảo rằng muá»n tá»± sát? Tháºt ná»±c cÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta háºn ngÆ°Æ¡i bao nhiêu? Sai lầm rá»i! Ta không phải chá» muá»n mạng của ngÆ°Æ¡i mà là toà n bá» Claudy! Là m cho cả gia tá»c nà y xuá»ng gặp diêm vÆ°Æ¡ng! Các ngÆ°Æ¡i Äáng phải xuá»ng Äá»a ngục!â Lê Khải Liá»t cÆ°á»i to, tiếng cÆ°á»i Äiên cuá»ng trà n Äầy sát khà quanh quẩn trong cÄn phòng tá»i tÄm, Vu Duy Thiá»n âm thầm quan sát hoà n cảnh xung quanh, Äúng lúc nà y trên mặt của Josen Äá»t nhiên hiá»n lên má»t tia dữ tợn, âÄừng nhiá»u lá»i vá»i hắn, ông ná»i, chúng ta ra tay Äi!â Tiếng bÆ°á»c chân từ xa Äến gần, sắc mặt của Kent Claudy trá» nên âm trầm, ngầm Äá»ng ý hà nh Äá»ng của Josen, trÆ°á»c cá»a xuất hiá»n má»t loạt ngÆ°á»i cầm súng lục trong tay, Äây là những kẻ tôi tá» chấp hà nh má»nh lá»nh giết ngÆ°á»i của gia tá»c Claudy. MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i ná»i Äuôi nhau bÆ°á»c và o, Josen vung tay lên, há»ng súng nhắm ngay Vu Duy Thiá»n, âNgÆ°Æ¡i sẽ không chết nhÆ°ng có thá» sá»ng Äược bao lâu? Chá» ngÆ°Æ¡i tá»nh lại sẽ tiếp tục Äá»i mặt vá»i cái chết, chúng ta sẽ nhìn xem ngÆ°Æ¡i có thá» sá»ng Äược mấy lần!â âCòn ngÆ°Æ¡i, Leo, ngÆ°Æ¡i còn có thá» nhẫn nại Äược bao lâu?â Josen vừa ghen tá» vừa hâm má», hắn nói má»t cách tiếc nuá»i, âThứ thuá»c tiêm và o trong thân thá» của ngÆ°Æ¡i ắt hẳn Äang sinh ra tác dụng, xem ra mÅ©i tiêm nà y Äã không cần nữa, ngÆ°Æ¡i Äang nhẫn nại không muá»n là m cho chúng ta biết, chá» cần tìm ra bà máºt từ trên ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i thì mặc ká» là ngÆ°Æ¡i hay là ngÆ°á»i Äà n ông nà y Äá»u trá» thà nh vô dụng, tuy rằng ngÆ°Æ¡i muá»n giấu diếm nhÆ°ng cặp mắt kia của ngÆ°Æ¡i không giấu Äược ngÆ°á»i khác.â Mà u và ng óng dÆ°á»i Äáy mắt của Lê Khải Liá»t cà ng lúc cà ng rõ rà ng, không ngừng lấp lánh dÆ°á»i ánh trÄng bạc, Äá»ng tá» dà i mảnh giá»ng nhÆ° con báo Äang vá» má»i, mÆ¡ há» lá» ra nôn nóng trong lá»ng giam. Rèm che bá» gió thá»i phất phÆ¡, những Äám mây trôi giạt là m cho ánh trÄng trên Äá»nh núi Äặc biá»t sáng ngá»i, hôm nay là Äêm trÄng rằm.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241
Chương sau