Samantha nói xong nhưng người đàn ông đứng phía trước tủ đồ lại giống như chưa từng nghe thấy bất cứ điều gì, tiếp tục lựa chọn quần áo, trong tủ đồ từ quần lót, vớ, áo khoác, cà vạt, tất cả mọi thứ đều có đủ, Lê Khải Liệt quả thật đã từng ở nơi này, thoạt nhìn cũng ở lại một quãng thời gian không ngắn.
“Ta không có thời gian thảo luận với ngươi về việc hắn rốt cục là loại người gì.” Ngắn gọn một câu dập nát hy vọng được nhìn thấy phản ứng mà nàng mong muốn, Vu Duy Thiển đưa lưng về phía nàng, nhìn không ra biểu tình hiện tại là cái gì.
Giọng điệu của hắn nghe ra cũng không quá khoái trá khiến nụ cười của Samantha càng thêm sâu sắc, không nhanh không chậm mà dùng đầu ngón tay để xoắn lọn tóc xõa trên vai, “Không phải ta cố ý nhắc nhở, ngươi ắt hẳn cũng biết rất rõ giống như ta, Leo chính là loại đàn ông không thể trói buộc, hắn muốn rời xa ta thì ta chỉ có thể để cho hắn tự do, không ngờ thời gian qua lâu như vậy mà hắn vẫn còn si mê ngươi như thế.”
“Có lẽ bởi vì ngươi thoạt nhìn giống như loại người không đặt bất cứ kẻ nào ở trong lòng.” Nàng nhìn bóng dáng của hắn mà cười khẽ, không hề lộ ra thái độ thù địch, giống như đã quen biết từ lâu, “Người như ngươi có thể khiến cho người khác hứng thú, bao gồm cả ta, ta thật sự không ngờ một người sống lâu như vậy mà vẫn trẻ tuổi, lại có sức quyến rũ như thế này.”
“Nói đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311598/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.