Lê Khải Liệt ngồi trên giường sờ vào độ ấm ở bên cạnh, Vu Duy Thiển chắc là đã rời khỏi giường từ rất lâu, ngay cả một chút ấm áp cũng không còn.
Xuyên thấu qua cửa sổ, ánh mặt trời ấm áp rải rắc bên thềm, thời tiết hôm nay thật không tệ, nhưng sắc mặt của Lê Khải Liệt lại âm trầm, hoàn toàn tương phản với nhiệt độ bên ngoài, trong lòng bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, bước xuống giường, hắn tìm khắp phòng một lần nữa, không riêng gì trên giường không có nhiệt độ ấm áp mà trong phòng căn bản không hề có dấu vết của người khác. Chỉ có chiếc khăn tắm mà tối hôm qua Vu Duy Thiển đã quấn lên thắt lưng còn lưu lại trên giường, chứng minh người nọ đã từng tồn tại.
Nếu Vu Duy Thiển chỉ là có việc mà rời đi thì sẽ không nói với hắn, tiếng đập cửa bên ngoài liên tục không ngừng, còn có giọng nói của Owen, Lê Khải Liệt cầm lấy chiếc khăn tắm rồi quấn lên thắt lưng, mở cửa ra, hắn lập tức hỏi, “Người nọ đâu?”
Owen nhìn hắn một cái, vẻ mặt của Lê Khải Liệt đáng sợ đúng như dự kiến của hắn, hắn cầm một túi quần áo đi vào trong phòng, sắc mặt ảm đạm,“Đây là quần áo chuẩn bị cho ngươi, mới rạng sáng mà Wirth đã gọi điện thoại cho ta, muốn ta chuẩn bị quần áo cho ngươi, hắn nói là ngươi không sao…”
“Nói như vậy ngươi có biết hắn đi đâu hay không?” Lê Khải Liệt tùy tiện ném quần áo lên giường, giống như một con sư tử nổi giận tiến đến gần, nôn nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311565/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.