“Ta có thể gần như khẳng định bên trong là một cái xác, muốn đánh cuộc hay không?” Lê Khải Liệt khoanh tay đứng bên cạnh Vu Duy Thiển mà nhướng mắt, có vẻ phi thường trấn tĩnh. 
Vu Duy Thiển không nhìn hắn, tầm mắt chuyển đến chiếc túi ni lông màu đen, “Ta không thích bất luận kẻ nào lấy xác chết ra làm trò đùa.” 
Sắc mặt của hắn nghiêm túc, khi nói ra những lời này biểu hiện rất rõ sự khó chịu, mặc dù hai tay đút vào túi áo, tư thế đứng thẳng cũng không cương cứng, nhưng Lê Khải Liệt vẫn có thể cảm nhận được tâm tư lúc này của Vu Duy Thiển lộ ra một chút trầm trọng. 
“Đừng khẩn trương như vậy.” Lê Khải Liệt có ý đồ giảm bớt sự căng thẳng trong bầu không khí hiện tại, hắn vỗ lên lưng của Vu Duy Thiển, “Ngay lúc này ngoại trừ nói giỡn thì còn có thể làm được cái gì? Nếu bên trong là một cái xác thì đến lúc đó chúng ta muốn cười cũng không kịp, vì sao không thể thả lỏng một chút trước khi vẫn chưa xác định? Duy, ngươi thật nghiêm túc.” 
“Thật có lỗi, ta không biết tận hưởng lạc thú trước mắt như ngươi.” Vu Duy Thiển thờ ơ đối với lời nói của Lê Khải Liệt, hắn thối lui hai bước, ra hiệu cho Lê Khải Liệt, “Mở nó ra, nhìn xem bên trong có cái gì.” (nữ vương thụ o_o) 
Là một siêu sao, Lê Khải Liệt làm sao lại đi làm ra chuyện như vậy, lục lọi trong một đống rác rưởi ở phía sau ngõ hẻm? Nếu là trước kia khi vẫn chưa quen biết Vu Duy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311473/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.