Ta cầm miếng ngọc, xoay qua xoay lại. Nam Thành ở bên nhìn biểu tình của ta, sau đó lại chăm chú quan sát miếng ngọc kia: “ Tỷ có biết miếng ngọc này không?” 
Ta lắc đầu, miếng ngọc đã bị vỡ nên trông hình dạng không còn nguyên vẹn, vì thế ta cũng chẳng nhận ra là của ai. Nam Thành cầm miếng ngọc từ tay ta, sau đó giao lại cho Minh Uyển đem cất 
“ Được rồi chuyện này đệ sẽ làm rõ, trời cũng khuya rồi tỷ mau đi nghỉ sớm đi, đệ xin phép cáo lui trước” 
“ Được, Minh Uyển ngươi tiễn người đi” 
Sáng sớm hôm sau, biên quan đem mật thư tới cấp báo. Ta nghe ngóng được tin tức ở bên ngoài biên ải Tư Đế đã giành được chiến thắng, nội trong hôm nay hoặc ngày mai sẽ quay về trong cung. 
Ta vui mừng một lời không nói hết, ngay lập tức cũng quên dần đi những rắc rối dạo này gặp phải. Ta ngồi ở trong tẩm cung vuốt ve chiếc bụng mình, cuối cùng cũng có thể chờ được Tư Đế chiến thắng quay về 
“ Nương, người đang rất vui phải không?” 
Thước Đông từ ngoài bước vào trong, tiến lại gần nơi ta đang ngồi. Sau đó lại đưa tay chọc chọc mấy cái vào bụng ta. Ta mỉm cười xoa đầu nhóc: “ Phải, nương đang rất vui, bởi vì phụ thân con sắp về rồi đó” 
“ Thật vậy sao? Nương không nói đùa con chứ” 
Nhìn dáng vẻ bất ngờ hạnh phúc của Thước Đông, ta không nhịn được liền bật cười: “ Sao nương lại đùa con chứ, là thật đó”. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-quan-ly-tuyet/3081060/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.