Cỗ quan tài bằng đá phát ra âm thanh như ma mị, A Khờ không dám dừng lại phiến không gian này quá lâu. Hắn vội vàng dùng tay xé rách ra hư không, rồi chui vào bên trong chạy đi. Thế nhưng không gian vừa bị xé rách đột nhiên ngưng kết lại làm cho A Khờ kinh hãi quay ngược trở về. Hắn chỉ chậm chân một chút e rằng thân thể đã bị không gian phân thành mảnh nhỏ.
- Đừng đi, mau tới đây đi!
Lại là âm thanh nghe sởn gai óc từ cỗ quan tài đá phát ra. A Khờ chưa bao giờ cảm thấy ma quỷ lại đáng sợ đến như vậy, hắn vừa đem âm dương hỏa ra lùi phía sau, vừa nói:
- Đừng tới đây, nếu không ta sẽ đốt chết ngươi!
A Khờ miệng thì nói, tay lại rất nhanh đem âm dương hỏa ném lên cỗ quan tài đá.
Ầm! Ầm! Ầm!
Cỗ quan tài đá bị âm dương hỏa đánh trúng, âm thanh cũng im bặt. A Khờ hài lòng mà xoa tay cười:
- Khặc khặc, ta đã nói là ngươi đừng có tới đây rồi mà, tại ngươi không chịu nghe lời ta thôi!
- Đừng đi, mau tới đây đi!
A Khờ mặt mày bỗng nhiên xám xịt, miệng không khỏi phát ra tiếng chửi thề. Hỏa diễm tan đi, cỗ quan tài đá vẫn lặng im ở đó, không một chút hao tổn nào. Thậm chí hắn còn nghe được âm thanh hưng phấn từ bên trong quan tài phát ra. Hắn cắn chặt đầu lưỡi, cảm giác đau đớn truyền đến hắn mới khẳng định là mình không phải đang nằm mơ. Hắn lúc này chỉ còn biết co giò lên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1470016/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.