Sở Kỳ vốn dĩ nhát gan nên cũng không dám đi vào Ngũ Hành sơn tranh đoạt linh hỏa với đám tu sĩ đại tông sư các thế lực khác, mà hắn dẫn theo hai tên phó thống lĩnh cùng với hơn trăm tên tu sĩ thủ hạ dưới trướng đi vào một cái nhánh núi nằm trong số gần vạn nhánh núi còn lại. A Khờ cũng đi cùng theo hướng ấy mà vào. Hắn biết, bây giờ mà mình tách ra sẽ bị kẻ khác sinh nghi, vả lại thực lực của hắn còn không dám tùy ý đi lại trong Phượng Hoàng đỉnh và Ngũ Hành sơn. Thấy sự xuất hiện của Sở kỳ cùng với hai tên phó thống lĩnh đại tông sư cấp đi vào một nhánh núi khác chứ không phải là Ngũ Hành sơn ánh mắt không ít tu sĩ chăm chú nhìn đến. Có kẻ thì hiếu kỳ thấy lạ, có kẻ lại khinh bỉ ra mặt. Ai đời ba tên tu sĩ cấp đại tông sư lại đi tranh đoạt linh hỏa cấp bốn, cấp năm với những tu sĩ tông sư khác. Trò cười của Sở Kỳ cũng gây không được sự chú ý lâu của mọi người. Vì ngay lúc này có một kẻ ngang trời mà đến, miệng không ngừng kêu lên:
- Bản tôn đến đây, còn ai dám tranh linh hỏa với bản tôn?
A Khờ nhìn thấy một con khỉ đầy lông lá, vẻ mặt dữ tợn cưỡi mây mà đến, trên vai vác một cây gậy sắc rất chói mắt. Mà y phục của con khỉ này lại xa hoa không hợp thói thường. Ánh mắt A Khờ chăm chú nhìn lên con khỉ, miệng quái dạng nói thầm:
- Không phải chứ? Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469938/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.