Có lẽ cách đây mấy tháng, A Khờ còn phải kinh sợ con rồng có cánh này. Hiện tại thân thể hắn tuy còn chưa đạt đến thần cấp nhưng cũng chẳng thua kém là bao nhiêu, mà con rồng này ngoài thân thể vẫn là thần cấp, tất cả linh lực, pháp thuật của nó đều đã không còn giữ lại được bao nhiêu lực lượng. A Khờ nhìn thấy con rồng tức giận nhảy vào bên trong lĩnh vực của mình thì nhếch miệng cười khẩy:
- Đồ thằn lằn to xác, ngươi tưởng dựa vào một chút hình dạng tương đồng với long tộc thì dọa sợ được kẻ khác hay sao? Để ta cho ngươi thấy thế nào mới là lực lượng thật sự của long tộc.
Hắn nói rồi ngửa mặt lên trời rống to một tiếng. Toàn thân của hắn đột nhiên xuất hiện tinh quang, giống như tinh không khoác lên trên người hắn một lớp lân giáp bằng vàng, uy áp khủng khiếp của long tộc ầm ầm đổ tới. Con rồng đen hai mắt lóe lên ánh sáng đầy sợ hãi. Không biết đã bao nhiêu năm tháng rồi nó mới cảm nhận được sự uy hiếp đáng sợ đến như vậy. Mà sự khiếp sợ này không phải là đến từ lực lượng bản thân của nhân loại trước mặt, đây là nỗi sợ hãi từ bên trong sâu thẩm linh hồn của nó hiện lên. Giống như là năm đó nó từ xa hướng về vị Long Đế cao cao tại thượng mà triều bái. Cái năm tháng huy hoàng đó có lẽ là lâu lắm rồi nó không còn được nhìn thấy nữa. Nhưng dù sao ấn tượng của nó về vị Long Đế mạnh nhất tinh cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469912/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.