Buông ra!
Hắn lúc này có chút đau đầu. Mới nãy còn là nữ thần, bây giờ lại biến thành Xuân Nhi.
- Rốt cuộc hai người các ngươi bị làm sao vậy?
Hắn vừa nói vừa quan sát sắc mặt của nàng.
- Dâm tặc háo sắc, hạ lưu vô sĩ! Linh hồn của nữ thần tạm thời không thể xuất hiện được nữa, cũng là tại ngươi cả đấy! Không phải tại ngươi làm linh hồn của nàng bị thương thì đâu có xảy ra cớ sự này?
- Thế nàng hiện giờ sao rồi?
- Ngủ, nữ thần đang ngủ trong ý thức của ta rồi!
Nàng nói đến đây thì lườm hắn, rồi nhanh chân đá vào chân hắn:
- Ai ui, chân ngươi làm cái gì mà cứng quá vậy? Nữ thần đi rồi sao ngươi còn chưa chịu buông ta ra?
Nhìn cái miệng của nàng vì đau mà chu lại có chút buồn cười. Hắn không những không buông nàng ra mà còn ôm lấy khuôn mặt nàng, rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu. Nàng bị hắn hôn như vậy trong lòng không khỏi nhảy loạn mà cố thoát ra. Đáng tiếc, với cái thân thể yếu ớt của nàng muốn thoát khỏi tay hắn còn khó hơn cả lên trời. Nàng bất đắc dĩ đưa ánh mắt nhìn qua chỗ thánh nữ để cầu cứu. Nhưng thánh nữ lúc này mặt lạnh như băng, không chút cảm xúc gì. Giống như thể là chuyện của ngươi thì có liên quan gì đến ta. Nàng uất ức muốn khóc.
- Khóc cái gì mà khóc? Linh hồn của nữ thần vốn là nữ nhân của ta, bây giờ nàng ở trong thể xác của ngươi thì ngươi phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469875/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.