Chương trước
Chương sau
Hư Hỏa Phù Chủng oanh kích tới, Thiên Địa mạnh mẽ nghiền áp qua. Sở Namtế ra Hư Thực Hắc Động, muốn đem cỗ Hắc Ám Thời Đại đã có chút tán loạnkia, hướng về phía không gian nội thể mà thôn nạp xuống. Nhưng mà, HưHỏa Hắc Động đã dung nhập thêm vật chất cường đại, cũng không thể nàohoàn tất quá trình này, trong lúc muốn đem Hắc Ám Thời Đại thôn phệ vào, ngược lại còn xuất hiện một cỗ lực lượng phản kháng không nhỏ.
Sở Nam khẳng định cỗ lực lượng chống cự này chính là đến từ vật chất hắcám, bằng không chỉ bằng vào Hắc Ám Thời Đại do cường giả Phù Môn tế rakia, tuyệt đối không thể nào ngăn cản được uy lực của Thiên Địa.
- Muốn để cho Hư Thực Hắc Động càng mạnh hơn, cần phải làm thế nào đây?
Trong đầu không ngừng xoay chuyển ngàn vạn ý niệm, Sở Nam liền đem lực chú ýđặt vào trong Hư Hỏa Phù Chủng cùng với Thiên Địa mà hắn vừa mới dùngqua. Hắn muốn đem hai thứ năng lực này cùng nhau dung nhập vào trong HưThực Hắc Động, nhằm để gia tăng thêm uy lực của Hư Thực Hắc Động.
Đương nhiên, quá trình này cũng rất có thể dung hợp không thành công, nhưngmà Sở Nam hiện tại cũng không kịp tiến hành thôi diễn mọi thứ, đợi đếnlúc vạn toàn kỳ mỹ mới lại đến thi triển thì cũng không còn kịp nữa. Lúc này hắn còn có rất nhiều chuyện tình phải làm. Ngoài ra, một màn do vật chất hắc ám gây ra kia, mãi vẫn khiến cho Sở Nam cảm thấy có chút gì đó kỳ quái. Đặc biệt là nó lại phun trở ra một cái Hắc Ám Thời Đại đượccường hóa lên không ít kia, thật giống như là hai gã võ gia hoàn toànchẳng biết gì nhau, lại đột nhiên thi triển ra một chiêu thức hoàn toàngiống nhau vậy.
Cho nên, lúc này Sở Nam tuyệt đối không để lộ ramột mặt yếu thế của mình, để phòng ngừa vật chất hắc ám nhân cơ hội nàylàm khó dễ.
Kể từ sau khi Sở Nam tự nghĩ ra Hắc động cho đến nay, liên tiếp để cho Hắc động tiến hóa, để cho cường đại lên. Một đường mãi cho đến trở thành Hư Thực Hắc Động như ngày hôm nay. Nhưng mà, nhữngthứ biến hóa cũng đều là năng lượng mà thôi. Mượn dùng hình ảnh Nguyênthạch để mà ví dụ, chính là quá trình biến hóa từ Nguyên thạch Hạ phẩmlên cho đến Nguyên thạch Trung phẩm, rồi đến Thượng phẩm, Cực phẩm, thậm chí trở thành tồn tại vượt qua Cực phẩm nữa…
Thế nhưng mà phương thức vận chuyển của nó, phương thức cấu thành của nó cũng đều không có chút biến hóa gì cả!
Thứ hiện tại mà Sở Nam phải làm, chính là phải lấy ra vô số những cảnhtượng có thể lấy được từ bên trong Hư Hỏa Phù Chủng, kết hợp với vô sốnhững ưu điểm của Thiên Địa Họa, để cho những cái Hư, Thực bên trong HưThực Hắc Động kia mỗi một lần vận chuyển một tầng, cũng tạo thành sựkhác nhau cơ bản, thế nhưng lại có thể kết hợp thành một thể.
Vềđiểm này, Sở Nam tin tưởng rằng mình có thể làm được. Dù sao tất cả năng lượng, tất cả mọi thứ cấu thành Hắc động cũng đều là đến từ không giannội thể cả. Dựa vào cỗ liên hệ này, dung hợp lại cũng không phải là quámức khó khăn.
Chỉ có điều, mỗi một mặt, mỗi một bố trí này cũngkhông phải là đủ loại hình ảnh xuất hiện khi Thiên Địa Họa bị đốt cháy,mà chính là Thiên Địa!
Đúng vậy, đem Thiên Địa bố trí ở mỗi một mặt, hòa hợp thành một thể, lại dùng Hư Thực Hắc Động đến mà vận chuyển!
Những bước này cũng không phải là khó khăn bình thường, Sở Nam cũng không córút lui, mà trái lại ngay lập tức tiến hành thực tiến, trong đầu hắn còn nghĩ đến những cảnh tượng xuất hiện trong Di tích Trận Tông lúc trước,miệng thì lẩm bẩm:
- Một tảng đá có thể là một Thiên Địa, một tầng này, còn không thể dung hợp lại hay sao?
Tuy rằng đã quyết định làm, Sở Nam cũng không muốn ăn một ngụm liền trở nên mập được, cần phải đi từng bước đúng nơi đúng lúc mới được. Hắn lựachọn những Thiên Địa để tiến hành bố trí, đều là những Thiên Địa nhỏ, là những Thiên Địa tương đối đơn giản, mà không phải là Thiên Địa lớn dotrọng kiếm chém ra.
Cũng đồng thời, những cái Thiên Địa này vẫncòn phân chia ra Âm Dương, Âm đối Hư, Dương đối Thực. Cần phải để chonhững thứ này dung hợp lại với nhau, bằng không mà nói, thật rất có khảnăng bị thất bại. Mà thế cục trước mắt thật sự là vô cùng hiểm trở, cănbản không chấp nhận xuất hiện bất cứ sai lầm nào cả.
Cái này chính gọi là to gan nhưng thận trọng a!
Hết thảy những thứ này cũng đều phát sinh trong khoảnh khắc điện quang lửathạch, sự tình tiến triển cực kỳ thuận lợi, Sở Nam đã thành công đem một đám Thiên Địa đơn giản kia bố trí tại mỗi một mặt, mỗi một tầng nănglượng. Sau đó hắn lại lấy những Hư Thực Hắc Động do đám năng lượng nàytạo thành tiến hành vận chuyển mỗi một bộ phận.
Thời điểm khi SởNam làm ra những điều này, gã cường giả Phù Môn bên kia vẫn còn tạm thời chưa bị khống chế, lúc này lớn tiếng cười lạnh:
- Nhìn thấy haychưa? Bằng vào thực lực của Sở Nam, căn bản là không thể nào làm gì được Hắc Ám Thời Đại cả! Tuy rằng hiện tại hắn còn có khả năng chống cự lại, nhưng mà thời gian dài trôi qua, chờ đến khi năng lượng trong cơ thểhắn không đủ nữa, kết cuộc của hắn như thế nào, tin tưởng rằng các người biết rõ ràng nhất! Ha ha ha ha…
Gã cường giả Phù Môn nhất thời lâm vào cuồng tiếu.
Lúc này Sở Nam lại thì thầm:
- Dung nhập Thiên Địa, lại cộng thêm Hắc động, như vậy cứ gọi cái này là Thiên Địa Hắc Động đi! Thiên Địa Hắc Động, nuốt cho ta!
Tiếng thét vừa hạ xuống, Hư Thực Hắc Động nhất thời luân chuyển một vòng,liền biến thành Thiên Địa Hắc Động. Thiên Địa Hắc Động xoay chuyển mộtchút, thì Hắc Ám Thời Đại vẫn còn đang tán loạn trước mặt kia, ngay lậptức bị thôn phệ phi thường sạch sẽ, không còn chút tồn tại nào cả.
Đồng thời trong nháy mắt này, vật chất hắc ám cũng điên cuồng lùi nhanh về phía sau, lùi xa đến mấy trăm dặm.
Mà thanh âm cuồng tiếu của gã cường giả Phù Môn kia lúc này cũng ngừngphắt lại, thậm giống như là đang ăn một món gì đó rất ngon, đột nhiêncắn phải một con ruồi nhặng vậy.
Đám người Kiếm Chí cũng khôngkhỏi thở dài ra một hơi. Bởi vì bọn họ cảm nhận được trong đầu đã xuấthiện thêm dấu vết của Sinh Tử Ấn, nếu như Sở Nam bị hủy diệt, như vậykhả năng bọn họ cũng cùng bị hủy diệt là phi thường lớn.
Tông chủ Lực Tông vốn là có tình cảnh giống như đám người Kiếm Chí vậy, thếnhưng lại nghe những lời gã cường giả Phù Môn vừa rồi mới nói, tronglòng Tông chủ Lực Tông còn có chút khó chịu, lúc này mới quay sang gãcường giả Phù Môn, cười lạnh nói:
- Ngu ngốc!
Lúc này Sở Nam lại đang cẩn thận cảm thụ một chút Hắc Ám Thời Đại, chẳngqua, sau khi Hắc Ám Thời Đại tiến vào trong không gian nội thể thì liềnbiến mất, chỉ để lại một chút khí tức như có như không mà thôi. Bêntrong không gian nội thể lúc này cũng chỉ xảy ra một chút biến hóa rấtnhỏ, căn bản không có hiệu quả gì thực chất. Đồng dạng, sau khi Hắc ÁmThời Đại bị thôn phệ vào trong không gian nội thể, cỗ xúc động kia cũngkhông còn nữa.
- Thời đại? Thời đại là như thế nào? Lực Thời đại có bộ dáng như thế nào đây?
Liên tiếp cố gắng nắm giữ cỗ khí tức này, Sở Nam cũng không hiểu rõ được bao nhiêu. Sở Nam biết rõ ràng, nguyên nhân này chính là do hắn chưa từngcó kiến thức qua bao giờ, khiến cho lịch duyệt có chút kém cỏi. Thứ hai, cũng là do thực lực của cường giả Phù Môn có chút không đủ, không thểnào thi triển ra được Hắc Ám Thời Đại có uy lực mạnh mẽ hơn.
- Chỉ sợ là hắn cũng chỉ học được một ít bề ngoài mà thôi!
Sở Nam nhìn thấy đám vật chất hắc ám lại lùi về phía xa, cặp mày nhất thời nhăn tít lại, tiếp tục dốc lòng cảm thụ. Khoảng thời gian hơn mười hơithở sau, Sở Nam đột nhiên hỏi Tiểu Trận:
- Tiểu Trận, Thời GianTrận ngoại trừ việc để cho thời gian chạy nhanh hơn ra, còn có công năng nào khác nữa hay không? Ví dụ là có thể nào dùng để tấn công kẻ địchhay không?
Tiểu Trận cũng không có trả lời Sở Nam, chỉ là sau khi gọi khẽ một tiếng Phụ thân, liền trầm tư đi xuống. Nàng ta tạm thời đem toàn bộ chuyện Truyền Tống Môn, Truyền Tống Trận cũng đều quẳng ném hết sang một bên, đặt tinh lực đi nghiên cứu vấn đề dùng thời gian để màcông kích theo như lời Sở Nam vừa mới nói kia.
Sở Nam dùng thời gian cực nhỏ để mà hồi tưởng lại một chút về Thiên Địa Hắc Động, nói:
- Uy lực của Thiên Địa Hắc Động thật sự rất mạnh, cùng với trước kia sosánh, giống như là một võ giả vừa đạt được kỳ ngộ vậy, thậm chí cũnggiống như là Võ Thánh so sánh với Võ Tổ vậy. Chẳng qua đây cũng chỉ làmới bắt đầu mà thôi, Thiên Địa còn có thể cường hóa được, Hắc động cũngcó thể như thế…
Sự chờ mong của Thiên Địa Hắc Động cũng không chỉ là có Âm đối với Hư, Dương đối với Thực, sự lý giải đối với câu nói Vạn vật cũng đều từ bỏ Âm mà hướng tới Dương, cái này chính là vốn đã nóirằng Âm cũng có thể cùng Thực dung hợp cực kỳ hoàn mỹ, giống như là nước với lửa kia vậy…
Ngoài ra, Sở Nam cũng không phải là dùng mỗimột tầng năng lượng để mà đi chịu tải một phiến Thiên Địa, mà là để chomỗi một điểm nhỏ của năng lượng, cũng đều có thể chịu tải một biển Thiên Địa, chân chính làm được việc Mỗi một vật là một Thiên Địa.
Saukhi ổn định lại tâm tình, Sở Nam liền ra tay đem gã cường giả Phù Mônbắt lấy. Sau khi dùng ra tất cả các thủ đoạn, ánh mắt Sở Nam nhất thờitrở nên vô cùng ngưng trọng. Một chút ngưng trọng này của Sở Nam, liềnthậm chí khiến cho không gian, Thiên Địa ở bốn phía xung quanh cũng đềulây dính khí tức ngưng trọng này.
Thường Danh Ca cảm nhận được cỗ hơi thở này, cặp mày kiếm giương lên, tựa hồ như có cảm ngộ gì đó. Đámngười Cửu Vũ bọn họ thì vẫn còn đang đắm chìm trong một kiếm Thiên Địakia. Phía trước trong Đao Uyên Sâm Ngục kia, Cửu Vũ còn có chút cảm ngộgì đó, lại nhìn thấy một màn chém giết vừa rồi của Sở Nam cùng với KiếmChí, khiến cho hắn nhất thời tìm ra được con đường mới…
Đạo VôNhai nhìn về phía Sở Nam đang đứng thẳng giữa thiên địa, biết rằng SởNam lúc này đã hoàn toàn siêu việt hắn, mà cảm giác lúc này trong lòngcủa Đạo Vô Nhai cũng không phải là đố kỵ, mà là vô cùng thoải mái. SởNam càng mạnh, lại càng có thể dễ dàng giải quyết hoàn toàn kiếp nạn lần này của Đại Đạo Tông.
Mà lúc này Sở Nam lại đang không ngừng lặp đi lặp lại hai chữ Thiên Tử kia. Sau khi kết hợp được trí nhớ của cảnăm người, Sở Nam đã có thể khẳng định, bọn họ chính là phụng mệnh lệnhcủa Thiên Tử, chủ yếu là vì hắn mà đến:
- Tuy rằng ta ở Đại lụcĐồ Đằng phá hỏng chuyện của Thiên Tử, thế nhưng bằng vào lực lượng củaThiên Tử, trước đó hoàn toàn có thể đem ta chém chết, cần gì phải phícông lao nhiều đến như vậy? Làm như vậy, thật sự có điểm giống như làđang đùa giỡn với ta a…
- Chơi đùa?
Ngay khi Sở Nam bắtgiữ được chữ này, cả người thoáng rùng mình một cái. Hắn chợt nghĩ đếncái gã thanh niên thần bí xuất hiện trong Di tích Trận Tông lúc trước,nhớ tới chuyện của Ngọc Thỏ Tộc, tất cả các hình ảnh tương quan… Một lúc lâu sau đó, Sở Nam mới thì thầm một tiếng:
- Hóa ra ngươi chính là Thiên Tử!
Tuy rằng trong lòng đã phát hiện ra lai lịch của Thiên Tử, nhưng mà Sở Namlại cũng không có nửa phần thoải mái. Hắn cảm giác được chính mình cóthể đưa ra được đáp án như vậy, thật có chút giống như là Thiên Tử cốtình để cho hắn biết vậy.
Cặp mày Sở Nam gắt gao nhíu chặt lại:
- Hiện tại Thiên Tử đang ở nơi nào? Hắn chơi đùa như vậy, là có mục đích gì? Hắn muốn diễn, là muốn diễn như thế nào?
Trong lòng Sở Nam xuất hiện vô số nghi vấn, thế nhưng nghĩ mãi cũng không cóđáp án. Nhưng mà Sở Nam dám khẳng định, Thiên Tử tuyệt đối không có khảnăng chỉ vì muốn chơi đùa mà làm ra những chuyện như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.