Một vòi máu từ trên thân người Tà Chiêu trên phát ra ngoài, Tà Chiêu cảngười run lên, suy nghĩ đem Hạo nguyên hoàn bắt lại cùng đến lúc Hạonguyên hoàn nổ tung lên tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn, sinh ra mộtloại cảm giác đau nhức là một cái chớp mắt, Tà Chiêu lúc này mới phụchồi tinh thần lại, vội vàng triệu tập năng lượng trong cơ thể phủ kín ởnơi hạo nguyên hoàn phát nổ, tiến tới muốn đem uy năng hạo nguyên hoànáp chế xuống.
Đồng thời, trong miệng còn nói:
- Tí xíucông kích như vậy, các ngươi cảm thấy đối với lão phu hữu dụng sao? Nóicho các ngươi biết, các ngươi chọc giận lão phu, lão phu...
TàChiêu đưa tay giương lên, sau đó rống giận tấn công mạnh ra ngoài, nhưng tay kia cũng là giương ra, thì máu tươi trào ra, thì ra mới vừa rồi hạo nguyên hoàn xuyên thấu bàn tay của hắn mang đến thương tổn, cũng khôngphải là một cái lổ máu đơn giản như vậy.
Tà Chiêu bàn tay đãtrống ra một khối lớn, không chỉ có huyết nhục quỷ dị biến mất, mà ngaycả chỉ chưởng cốt cũng bị mất, Tà Chiêu khiếp sợ trong lòng còn chưa kịp hiện ở trên mặt, lại một lần nữa kinh ngạc hiện lên, cái viên hạonguyên hoàn kia, nó tà dị vô cùng, không ngừng nơi huyết nhục ăn mòn tàkhí của Tà Chiêu.
- Đây là vật gì?
Tà Chiêu kinh hô, đồng thời, cẩn thận ngưng thần dò xét, ánh mắt lộ nghi ngờ, đột nhiên quát lên:
- Hạo nguyên hoàn!
- Chúc mừng ngươi đáp đúng.
Sở Nam trêu ghẹo một câu rồi, sau đó nhìn Tử Giang nói:
- Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448525/chuong-1868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.