Hơn mười ánh mắt đều tập trung lên người Sở Nam, khi quay đầu lại trênmặt đều hiện lên thần sắc kính nể. Dù sao trong thời khắc này còn dámxông đồng nhân trận nhất định là người gan dạ, phi phàm, tu vị khẳngđịnh cũng rất cao, dù thế nào cũng phải là một cao thủ Thần tổ cảnh.
Thế nhưng khi họ chứng kiến Sở Nam mới phát hiện suy nghĩ của mình lầm rồi, không chỉ sai mà có rất kỳ quái. Người tới chỉ có tu vị Thượng tổ cảnh, tất cả mọi người đều nhao nhao lên.
- Tiểu tử này có phải là ngốchay không, ngay cả Chân tổ cảnh cũng không dám xông vào, một tên Thượngtổ cảnh như hắn xông vào trong không phải tìm chết thì là gì?!!
- Đương nhiên không phải tìm chết, các ngươi không phát hiện tay phải đối phương đã sáng lên sao? Tia sáng này có phần tương tự với kim quang của đồng nhân, nói không chừng hắn là thân thích của đồng nhân, vì vậy đồng nhân liền thả hắn qua!
- Huynh đệ, sự can đảm của ngươi quả là khiến người khác khâm phục! Ngươi nhất định có thể vượt qua, ta tin ngươi!
Lời này, phối hợp giọng ngọt sớt, còn có phần quái gở, cũng không phải làcổ vũ mà là châm chọc, miệt thị. Những người khác nghe vậy đều cười lớn, tất cả không ai xem trọng Sở Nam, đều nhận định Sở Nam sẽ chết khôngcòn nghi ngờ gì nữa, đương nhiên, còn có cả Thổ Phách sau lưng Sở Nam.
Thổ Phách vẫn bộ dạng oai hùng bệ vệ, khí phách hiên ngang, chứng kiến vẻkiêu ngạo quen thuộc, cùng ánh mắt xem thường, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448372/chuong-1715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.