Trúc khô, mười ba đốt.
Sở Nam nhìn cây trúc khô, nhíu mày suy tư:
- Lúc trước gặp đều là đá, bùn, cỏ, không chút thu hút. Nhưng gốc trúckhô này lại hấp dẫn lực chú ý của người khác, không dõ bên trong là trận pháp gì?!!
Nghĩ vậy, Sở Nam và Thổ Phách đi tới trước trúc khô, Sở Nam nói:
- Cùng ta nắm lấy cây trúc khô!
- Vâng, đại nhân.
Sở Nam đưa tay chụp tới.
Giờ khắc này, bên trong trúc khô đã có không ít người. Nhưng những ngườinày cũng không phải tập trung một chỗ mà phân tán ở những tầng khácnhau. Ví dụ như Lôi Nhụy chính là vượt qua tầng, bốn, ở trong tầng năm.
Lôi Nhụy nhíu mày, nhìn chín mươi chín pho tượng ma thú, không mạo muội xông lên, chỉ nói:
- Tầng thứ năm, trận pháp này tổng cộng có bao nhiêu tầng? Trúc khô cómươi ba đốt, có phải mỗi đốt chính là một tầng? Vậy trên tầng mười ba là thứ gì?
Giọng nói vừa dứt, sau lưng có một giọng nói vang lên:
- Không ngờ có người đi trước lão phu một bước, hơn nữa còn là một bé gái.
Lôi Nhụy quay lại, thấy ba người, người nói chuyện là lão giả có chòm râudê đứng giữa. Lôi Nhụy biểu hiện bên ngoài không đổi, nhưng trong lòngđã suy nghĩ:
- Không chút tiếng động tiến tới sau lưng ta, ba ngườinày cũng không phải người yếu, đặt biệt là tên chòm râu dê kia, sâukhông lường được!
Nghĩ như vậy, Lôi Nhụy liền không để ý nữa,nàng không muốn khiến có nhiều phong ba xảy ra, dù sao nơi đây cũngkhông phải địa bàn của nàng. Chòm râu dệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448371/chuong-1714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.